Bác Sĩ Thú Y Không Đơn Giản Audio Trọn Bộ, Bác Sĩ Thú Y Không Đơn Giản

Thẩm Thiển, tải duy độc nhất vô nhị - sáu chữ khắc lên cái nhẫn luôn ở kề bên trên ngón tay anh, nó chính là bảo bối, là toàn bộ những gì anh còn sót lại sau tai nạn thương tâm đó.

Bạn đang xem: Bác sĩ thú y không đơn giản


Thể Loại: bác sĩ, quân nhân, hiện đại, sủng, chút ngược nam, HETình Trạng: Hoàn
Số Chương: 46 + 2PNThẩm Thiển là một cô bé bị mất trí nhớ, mà lại điều lạ duy nhất ở đó là mẹ cô lại vui vẻ vì điều đó. Bởi sao lại như vậy? Thẩm bà mẹ chẳng mong đàn bà mình có thể nhớ lại thừa khứ, cả việc vì sao cô mất trí bà cũng giấu diếm. Hợp lí quá khứ của cô ý là điều kín đáo mãi mãi phải chôn vùi?
Thẩm Thiển đành cắp sách mang đến trường học tập lại, cô nhờ sự "may mắn" của chính mình được thầy giáo chuyên "phối giống" nhìn trúng, nhận làm đệ tử, ngày ngày phân tích giống lai khác loài. Thế là sao bao năm nghiên cứu và học tập tập, Thẩm Thiển đã bước vào công việc bác sĩ thú y, chuyên môn đỡ đẻ cùng bảo mẫu đến động vật.Vưu Nhiên là nhóm trưởng đội không quân dẫu vậy vào 3 năm trước, anh đã biết thành tai nạn ảnh hưởng đếnthần ghê thị giác, làm cho anh chẳng thể thấy đều thứ. Chưng sĩ chữa bệnh của anh nói có thể chữa lành, nhưng lại anh chết sống cũng không chịu chữa. Không một ai biết vì tại sao gì anh quăng quật cả tương lai đồng ý đôi mắt mù loà ấy. Có người bảo, anh từng tất cả một cô nữ giới bảo bối, tuy nhiên cô ấy đang qua đời

Vì không thể nhìn thấy, đề nghị anh đang nuôi một chú chó, dùng nó thay thế sửa chữa cho hai con mắt của mình.Trong một lần đem chó đi khám, anh vô tình nghe được giọng nói rất thân quen thuộc, giọng nói anh đang cầu ý muốn cả trăm lần rất có thể được nghe lại. Và từ đó anh bước đầu mặt dày, đeo bám cô, mặc kệ mọi thủ đoạn. Tình yêu anh dành riêng cho cô không phai màu, nhưng hình như cô đã không để ý điều đó."Thẩm Thiển, cài duy nhất" - sáu chữ khắc lên loại nhẫn luôn sát bên trên ngón tay anh, nó đó là bảo bối, là tất cả những gì anh sót lại sau tai nạn thương tâm đó.----------------------------Thẩm Thiển trước khi mất trí nhớ là một fan có đậm chất ngầu và cá tính mạnh mẽ, dù thế một cô gái vô chổ chính giữa vô phế dẫu vậy rất thân thiết mọi bạn xung quanh mình. Cơ duyên rước cô cho tới với phái nam chính cũng tương đối là trùng hợp, anh của cô ý là anh cùng cha khác mẹ với phái nam chính. Sau một vụ tai nạn, trước khi mất, anh cô dặn nhất định đề nghị bảo vệ, ở sát bên em trai anh ấy. Nuốm là từ thời gian đó đằng sau Vưu Nhiên luôn luôn có một cái đuôi lẽo đẽo bám theo, tạo nên anh tức điên lên không còn lần này cho lần khác. Nhưng anh lại không cảm thấy ghét bỏ cô, trái lại còn cảm xúc thú vị.Vưu Nhiên là đại team trưởng đầy kỹ năng và có tương lai sáng sủa lạn, cụ nhưng cuộc sống đời thường của anh lại bị xáo trộn vày một cô gái. Quãng thời hạn thanh xuân của anh luôn mang trong tim hình láng của một fan con gái, đó là bảo bối duy tốt nhất của anh, anh trân trọng, bịt chở, tuy thế chỉ vày một không nên lầm, anh đã đánh mất cô mãi mãi. Quá vô vọng và hụt hẫng, anh chọn lựa tự sát bằng cách đâm xe xuống vách núi. Tai nạn ngoài ý muốn không đem đi tính mạng con người anh, cơ mà lại chiếm mất đôi mắt của anh. Anh đã từng nghĩ mình sẽ mù loà suốt đời, vì thế giới của anh không còn ánh khía cạnh trời sở hữu tên Thẩm Thiên nữa.Nếu chúng ta thấy tốt hãy like và share ủng hộ review team nhé ????------------------------------------------Có thể thấy, Vưu Nhiên là 1 trong chàng trai nhiều tình, nhưng duy nhất điều tôi không ủng hộ anh là anh vượt điên cuồng, buộc phải nói là như thế. Anh yêu Thẩm Thiên không ít đến mức ko màng mang lại mạng sống ko màng tương lai, anh thà làm cho một người mù chứ chẳng hy vọng nhìn trái đất không cô, có lẽ rằng khi đứng trên góc nhìn tình cảm, tôi ưa thích Thẩm Thiên vì cô ấy đã có một chàng trai như thế nhưng đứng về phương diện người thân tôi thạt sự nhức lòng...Lúc anh buồn bã về fan kia anh tất cả biết rằng em gái anh, người mẹ anh với chú anh, ông anh mọi là những người yêu thương anh.Câu chuyện xen lẫn giữa bây giờ và quá khứ, khi phát âm các bạn sẽ cảm nhận được sự sủng của anh giành cho chị thời niên thiếu hết sức ngọt, khôn cùng nhẹ nhàng. Và khi anh theo đuổi lại chị cũng dùng những tại sao rất ư là bé nít, nó vừa vui vừa một chút ngược bởi chỉ trọn vẹn chẳng nhớ anh là ai cùng không có ấn tượng giữa bọn họ.
#Nguyệt_Phi -fb/Review
Ngon
Tinh0105Des by Dương Tần*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

If there"s a book you really want to lớn read but it hasn"t been written yet, then you must write it.

Toni Morrison


*

*
Xem phía dẫn
Link download:
*
e
Pub A4A5A6 - xem tin tức ebook
hẩm Thiển mặc dù rằng là một trong những bác sĩ thú y, cơ mà cô lại ko thích khoảng không gian trong bệnh viện. độc nhất vô nhị là khi đến bệnh viện khám, phía bên trong toàn mùi hương thuốc khử trùng, nghe là đã khiến người ta mong nôn. Vưu Nhiên thấy Thẩm Thiển cau chặt mày liền niềm nở hỏi: "Sao vậy em? Nghén à?"
Vưu Nhiên đang hẹn trước với chưng sĩ phụ trách khoa phụ sản, có tác dụng một loạt kiểm tra, kết quả đều hết sức bình thường. Thẩm Thiển đi tới đi lui đến cạn kiệt sức lực, hết hơi nói: "Mang bầu chứ có phải là bị bệnh dịch đâu."
"Nhưng trường hợp không tốt thì nó còn hành hạ người ta hơn cả bệnh tật nữa đấy." Vưu Nhiên liếc cô một cái. Thẩm Thiển không phù hợp đi thang máy cần hai fan đành đi thang bộ. Lúc lên tới mức lầu hai, vừa vặn thấy được Nam phái mạnh đang nắm thuốc trong tay.
Cô trong khi cũng rất bất thần nên có chút mất tự nhiên nhìn Thẩm Thiển, rồi luân chuyển mặt đi làm việc như là lạ lẫm biết.
"Bác Vu đang nằm tại vị trí phòng nào vậy?" Vưu Nhiên bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí bình tâm không gợn sóng, ánh mắt cũng không quan sát cô, cứ như là đang nói với người khác chứ chưa hẳn là phái mạnh Nam. Phái mạnh Nam cười lạnh, "Vưu thiếu hụt gia bản lĩnh lớn như vậy, điều tra một chút là biết thôi mà."
Cô vừa nói xong, lại quan sát Thẩm Thiển, rồi lại lập tức nhếch miệng mỉm cười, vừa như thể chào lịch sự lại vừa như là có thâm nám ý khác, "Cô Thẩm xuất sắc số thật đấy, kiếm được một ông ck toàn năng như vậy, trong tương lai sẽ niềm phần khởi lắm đây."
Thẩm Thiển nghe cũng gọi câu này của cô gồm ý trọn vẹn khác tuy thế là lặng lẽ châm chọc cô tốt là bóng gió khen bản lĩnh của Vưu Nhiên lớn? Thẩm Thiển thực sự cần yếu hiểu được cô gái âm dương tai ác khí này nhưng cô cũng không muốn suy nghĩ cô ấy. Cô kéo Vưu Nhiên trở lại dưới, Vưu Nhiên cũng theo cô.
"Em thực không hiểu, sao ban sơ em lại đi làm việc bạn cùng với một cô bé âm dương quái khí bởi vậy cơ chứ?" Thẩm Thiển ko khỏi oán giận, cô cảm giác Nam Nam bao gồm vấn đề, từ trong ra ngoài ở đâu cũng gồm vấn đề.
"Anh cũng ko hiểu, trước kia cô ấy chỉ hơi có vẻ như hướng nội, từ sau khi em ra đi, cô ấy ngay lập tức kỳ quái ác như vậy, chưng Vu trước khi còn dẫn cô đi khám bác bỏ sĩ tâm lý, hiệu quả là phát chỉ ra cô ấy gồm triệu bệnh trầm cảm, chữa bệnh nửa năm, rồi đi Pháp học thi công thời trang. Anh cứ tưởng cô ấy đã khỏi, như thế nào ngờ cách đây không lâu cô ấy lại tái phát." Vưu Nhiên không ngoài nhíu mày. Thẩm Thiển không thể đoán trước nói: "Cô ấy là từ sau khoản thời gian em ra đi mới bị như vậy?"
"Đúng vậy, lần trước anh đưa em mang đến chỗ cô ấy, anh vạc hiện thái độ của cô ấy so với em cực kỳ khác thời gian trước, cũng ko biết là vì thời gian đổi khác hay là gồm ẩn tình khác."
Nhắc tới Vu Thiên Dương, Thẩm Thiển lại hiểu sâu sắc thế làm sao là tang thương của sinh lão dịch tử. Còn nhớ một thời gian trước Vu Thiên Dương chú ý rất khỏe khoắn vậy mà nay tóc trên đầu đã bắt buộc thưa thớt, kèm từ đó là gương mặt tái đến không thể tái hơn được nữa. Quan sát ông hết sức tiều tụy, ánh mắt thì vô thần.
Vu Thiên Dương hớt tóc mí mắt, lừ đừ lắc lắc đầu. Ông nói: "Bà nên gì yêu cầu đối xử xuất sắc với tôi như vậy, rõ ràng bà hiểu ra tôi đang không chào đón tình cảm của bà tê mà."
Hồ đàn bà sĩ gặm môi, miễn cưỡng cười, "Ông còn hận tôi lúc đầu đã gài mồi nhử ông, buộc ông cần cưới tôi? hồi xưa ông vô cớ ý muốn ly hôn, tôi đã phái thám tử quan sát và theo dõi ông, biết ông đang niềm hạnh phúc với người đàn bà kia, tiếp nối lại dancing ra diễn cảnh bắt gian tại giường?"
Hồ phụ nữ sĩ hừ lạnh, ném quả táo bị cắn dở kia đi, "Đã những năm bởi vậy mà trong thâm tâm ông vẫn chỉ tất cả người lũ bà kia. Cô ta có được nửa phần tôi đối xử với ông không? Cô ta vừa chịu đựng đả kích một chút ít là bỏ trốn, tôi bị đả kích to như vậy cơ mà vẫn ở bên ông. Tất cả trách thì chỉ nên trách tôi không được tàn nhẫn, trường hợp tôi đi tố cáo ông thì gồm khi hiện thời ông đã bị tiêu diệt trong phạm nhân rồi."
"Bà đi tố giác đi, số đông lời này bà đã nói hơn mười năm rồi, bà không mệt cơ mà tôi mệt." Vu Thiên Dương rõ ràng không hứng thú nói chuyện với Hồ con gái sĩ mang đến lắm, rõ ràng việc này đang lặp đi lặp lại tương đối nhiều lần.

Xem thêm: Bài tập tiếng anh 9 thí điểm có đáp án, bài tập từ vựng tiếng anh 9 thí điểm (cực hay)


Hồ đàn bà sĩ bên cạnh đó cũng sẽ quen với vẻ lạnh lùng ấy của Vu Thiên Dương, một lần tiếp nữa nhặt quả táo apple lên, đưa tới bên mồm ông, nhất quyết bắt ông yêu cầu ăn. Vu Thiên Dương chẳng còn giải pháp nào đành đề nghị nhận rước quả táo, rảnh rỗi lại lờ lững cắn một miếng.
Thẩm Thiển cảm xúc hai vợ ông xã này thực thú vị, bèn bé dại giọng nói với Vưu Nhiên: "Đúng là kỳ quái, ví dụ sống với nhau chẳng hạnh phúc, do sao vẫn cần ở bên nhau."
Vưu Nhiên thản nhiên cười cười, "Anh nghĩ đó là minh bệnh cho câu "Yêu một người, rõ ràng không vui có muốn ở bên bạn ấy". Cũng tương tự mẹ anh, sinh sống với tía anh cũng không niềm hạnh phúc nhưng vẫn không ly hôn, vẫn hy vọng sống với ông ấy."
Thẩm Thiển le lưỡi, "Vậy thì mệt mỏi biết bao nhiêu? nếu là em thì em thà là vứt đi cho rồi. Tình thương vốn là làm cho những người ta niềm hạnh phúc chứ chưa hẳn là bước vào chỗ bế tắc."
Vưu Nhiên đưa Thẩm Thiển vào chống bệnh. Hồ nữ giới sĩ nhận thấy Thẩm Thiển, cả người liền cứng đờ, bà hết sức mất thoải mái và tự nhiên cười cười, "Hai người..."
Vu Thiên Dương cười cợt nói: "Làm phiền cháu còn nhớ cho lão già này." Ông nhìn Thẩm Thiển, ánh nhìn vô cùng dịu dàng, "Cô Thẩm lúc này nhìn khía cạnh mày hồng hào quá, chắc bao gồm chuyện gì vui đúng không?"
Thẩm Thiển đã nghĩ buộc phải trả lời thế nào thì Vưu Nhiên lại vấn đáp giúp cô, "Thiển Thiển đang sở hữu thai, bây giờ đến khám đa khoa kiểm tra."
"Biết ngay mà, thằng nhóc con như nhỏ sao rất có thể nghĩ đến sự việc thăm bác cơ chứ." Vu Thiên Dương cười cợt ha ha, chú ý trái ngược hẳn với cái tầm dáng yếu ớt vừa rồi. Vưu Nhiên cũng chỉ cười cợt yếu ớt. Thẩm Thiển không biết Vưu Nhiên rốt cuộc gồm dụng ý gì, lý do phải nói đến Vu Thiên Dương biết cô đang có thai?
Ra khỏi dịch viện, Thẩm Thiển liền mang hỏi ngay vướng mắc trong lòng, Vưu Nhiên suy bốn một lát rồi cho Thẩm Thiển một liên hiệp luận, "Chỉ là anh hy vọng cho không ít người biết thôi." Vưu Nhiên tự nhiên nắm tay Thẩm Thiển nói: "Càng nhiều người biết, để thấy sau này có ai dám dòm ngó đến người đàn bà có thai như em không. Đột nhiên anh cảm thấy Lông Xù thông minh thiệt đó, hiểu được đà nào tiên hạ thủ vi cường, nhanh chóng biết như thế, anh sẽ lừa em luôn cho rồi."
Thẩm Thiển lườm anh một cái, ánh mắt híp lại thành một chiếc khe nhỏ, bắt trước cái vóc dáng hồ ly bình thường của Vưu Nhiên, "Vậy thiệt sự trinh nữ quá, em chưa phải Thiển Thiển, em là Thẩm Thiển, em đang đệ solo lên tòa, tố cáo anh tội chống gian."
"Em biết đó, anh có thể làm đi làm lại đến khi em không xuống được giường, cho lúc em xuống được chóng thì đã không có chứng cớ bao gồm thể chứng minh nữa rồi."
"Không đi." Thẩm Thiển hờn giỗi không chịu đi, bĩu mẫu miệng nhỏ tuổi xíu lên, "Em mệt, không muốn đi. đợi sinh con hoàn thành rồi thử đi." ghi nhớ tới một đống việc phải sẵn sàng cho kết bạn là Thẩm Thiển liền đau đầu. Thuở đầu Lý Mỹ Lệ kết hôn, cô chỉ có tác dụng phù dâu nhưng mà đã mệt mong mỏi xỉu, giờ làm cho cô dâu chắc chắn là có khả năng sẽ bị hành đến chỉ còn nửa mẫu mạng quá. Nói theo kiểu của Lý Mỹ Lệ là: "Cậu bao gồm biết trên quả đât già sớm nhất có thể là vật gì không? chính là cô dâu, ngày hôm sau, vẫn đổi xưng hô thành bà xã rồi. Xem đi, chỉ vào một đêm nhưng mà đã già đi như vậy rồi đấy."
Đến Lý Mỹ Lệ luôn không hại khổ không sợ mệt mà cũng than phiền thì Thẩm Thiển xác định là chịu đựng đựng ko nổi. đến nên... Cô tình nguyện chưa chồng đã có con, cứ chờ sau đây trên người không còn gánh nặng, trả toàn dễ chịu và thoải mái rồi hãy tính. Cho dù sao, cái brand name trước mắt này cũng chạy không thoát. Thẩm Thiển nghĩ như vậy liền thấy yên ổn dạ lặng lòng.
Vưu Nhiên tất nhiên biết Thẩm Thiển trong thâm tâm đang đo lường và thống kê cái gì nhưng lại anh ko so đo cùng với cô. Con cũng có thể có rồi, hại gì cô thiếu phụ chạy đi mất. Mà cho dù cho có chạy, anh cũng trở nên lùng cô về. Mặc dù sao mang bầu chạy cũng không nhanh.
Bọn họ đều có lý vì chưng để bình tĩnh, sau này vẫn còn đấy những ngày nhiều năm đang ngóng họ. Có người reviews đó là số đông chuỗi ngày lúc nào thì cũng có cảm hứng rớt thẳng từ thiên đường xuống địa ngục. Đây rốt cuộc là xúc cảm như cố nào? Thẩm Thiển hôm nay vẫn không lĩnh hội, nhưng hầu như chuyện xảy ra sau đây đã khiến cô trọn vẹn cảm nhận ra hạnh phúc không hẳn thứ dễ ợt mà tất cả được.
Sau khi mang thai được bố tháng, Thẩm Thiển bắt đầu thường xuyên thấy choáng váng. Đến sau năm tháng, triệu chứng choáng váng bước đầu trầm trọng lên thành ngất. Sáng sớm một ngày nào đó, cô thèm ngủ nên cho dù Vưu Nhiên bao gồm trêu cố kỉnh nào cô cũng chỉ như một bé lợn chết. Hết cách, Vưu Nhiên đành cần một mình ra ngoài tập thể dục. Bình thường, Thẩm Thiển đều theo ông đi tản bộ.
Thẩm Thiển dậy khôn cùng muộn, cơ hội mở mắt ra là sẽ tám giờ. Cô doãi thắt lưng, cách xuống giường, vừa đi được vài bước, bỗng nhiên trước mắt buổi tối sầm, đầu nặng nề trịch, hai chân nhũn ra, đôi mắt nhắm chặt, không thể nhận hiểu rằng gì nữa.
Lúc cô tỉnh giấc lại đã phía trong bệnh viện, trước mắt siêu im lặng, Thẩm mẹ âu sầu ngồi bên trên sô pha, nhìn không tồn tại chút tinh thần, trong khi là vẫn thức cả đêm. Tay cô đang bị một tín đồ nào đó nắm lấy, Thẩm Thiển hạ thấp tầm mắt, trái nhiên, Vưu Nhiên vẫn tựa vào mặt giường ngủ, 1 bàn tay cố gắng chặt tay cô.
Cô giương đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, khung trời còn nhá nhem, thẫm một màu sắc lam đậm, chắc hẳn rằng còn không đến rạng sáng. Cô nhớ bản thân tám tiếng ngủ dậy, tiếp nối hôn mê bất tỉnh, hiện thời là rạng sáng, vậy là phải chăng cô vẫn hôn mê một ngày? Thẩm Thiển vừa suy nghĩ như thế, trong tâm bỗng nhiên nặng trĩu, cô... Kiên cố là không tồn tại việc gì chứ?
Cô khá hơi động đậy ngón tay, trái nhiên, Vưu Nhiên nhanh chóng giật mình, thấy được Thẩm Thiển trừng mắt đôi mắt to nhìn anh, anh chớp nhoáng nhẹ nhàng mỉm cười, nói: "Sau này sẽ không được đùa vì thế nữa, làm cho anh sợ hãi hết hồn."
Có lẽ là vì có giờ đồng hồ lao xao buộc phải Thẩm chị em ngồi sinh sống trên sô pha giật mình một cái, thấy Thẩm Thiển sẽ tỉnh, bà ngay lập tức kích hễ chạy tới, hỏi: "Thiển Thiển, còn có nơi nào khó chịu đựng không con?"
Ánh mắt Thẩm mẹ tự nhiên ảm đạm, mong muốn nói lại thôi. Thẩm Thiển trong tâm địa còn thấy hơi thắc mắc thì Vưu Nhiên đã mở mồm trước nói cùng với Thẩm mẹ: "Mẹ, bài toán này nhỏ sẽ nói với Thiển Thiển, bà bầu về công ty nghỉ ngơi trước đi ạ." Vưu Nhiên đưa chiếc chìa khóa cho Thẩm mẹ.
Thẩm người mẹ nhận lấy, gật gật đầu, vẻ mặt lo lắng nhìn Thẩm Thiển, xoa xoa đầu cô, nữ tính nói: "Thiển Thiển, chị em về công ty nấu cháo cho nhỏ nhé."
Thẩm bà mẹ đi rồi, Thẩm Thiển ngay tức khắc ngồi dậy, trừng góc nhìn Vưu Nhiên, "Nói, em mắc bệnh nan y gì?" Cô siêu hiểu, chị em cô mà yếu ớt như thời gian cô sinh sống trong tiến độ bình phục hồi trước thì nhất định không hẳn chuyện bình thường.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *