BÀI MẪU VIẾT THƯ CHO MÌNH TRONG TƯƠNG LAI (1 NĂM, 5 NĂM, 10 NĂM SAU,…)

Dưới hình thức một bức thư gửi chính mình, tác giả đã quan sát sâu vào trái đất nội trung khu đầy phức hợp của tuổi bắt đầu lớn với nhiều cung bậc cảm xúc, tinh tế nhưng không hề kém phần dữ dội. Tuổi trẻ làm thế nào nhận diện, đương đầu và vượt qua số đông tổn thương? Bức thư mang lại rất nhiều suy ngẫm cho cái đó ta.

*


Thư gửi chủ yếu tôi

Vĩnh Phúc, ngày... Tháng...

Bạn đang xem: Viết thư cho mình trong tương lai

Gửi cậu vào trong 1 ngày mưa!

Tự nhiên nay tớ ghi nhớ tới cậu quá. Tất cả lẽ một trong những phần vì những cơn mưa làm tớ nhớ da diết. Tớ ghi nhớ một đứa con trẻ ngây ngô, một bóng tín đồ be bé xíu nhưng trong trái tim tớ, cậu to lớn quá. Hơn không còn cả, ni tớ nhớ mọi dòng thư của cậu.

Cậu chúc, cậu ao ước tớ hoàn toàn có thể vững chãi trên đôi cánh của mình, rất có thể chống chọi được phần nhiều thứ, ước ao sau này gặp lại nhau bạn cũng có thể trưởng thành, không hề là đứa trẻ bồng bột nữa.

Tớ cứ nghĩ, tớ đã khỏe mạnh rồi. Tớ chẳng mắc cỡ gian cực nhọc gì cả. Tớ khù khờ quá cậu ạ. Thế ra mọi vấn đề đều không phải như tớ nghĩ. Tớ đau các lắm. Tớ cũng biết sợ. Tớ không còn ngông cuồng như trước đó nữa.

Tớ ban đầu hoài nghi, khủng hoảng về bản thân. Chính phiên bản thân tớ còn không nữ tính với chủ yếu mình thì làm sao mà dám cầu mong sự ấm áp của ko kể kia.

Tớ không thể là tớ của cách đây không lâu nữa rồi. Tiếng tớ là người lữ hành cô độc. Tớ cứ đi. Đi té thì nuốm gượng mà đứng dậy đi tiếp. Tuy nhiên giờ tớ non quá, càng khụyu tại đoạn ngã thọ hơn. Trên tớ nhức quá. Ngoài ra lúc ấy phần lớn vết sẹo cũ cũng rách rưới toạc cùng vết thương new làm tớ nhức điếng người, dữ dội. Tớ bật khóc. Khóc dứt tớ mịt mờ. Tớ ko biết làm sao cả. Bầu trời càng ngày càng cao, vời vợi. Ánh sáng cũng tương đối ít đi rồi. Bao quanh tớ giờ khuất tất quá, không nhìn ra bao gồm mình nữa. Tớ thấy mình nhỏ tuổi bé quá. Hầu hết thứ đang sắp đến nhấn chìm tớ rồi. Hại thì hại thật, nhưng tớ cấp thiết chữa lành đến chính bạn dạng thân, tớ mong muốn buông quăng quật tất cả…

Tớ hâm mộ cậu lắm, trong trí tuệ tớ, cậu luôn luôn sáng chói, cậu chẳng ngại đưa ra cả, và hơn cả, cậu gồm sự máu nóng - lắp thêm tớ đã mất từ thời gian nào ko hay. Thai trời của mình giờ đơn lẻ có sao sáng, đêm hôm đang ôm trọn xung quanh tớ, nó êm ả mà lạnh lẽo, nó làm cho tê liệt cảm xúc đang đau đớn của tớ, tuy vậy nó mát rượi gặm gặm trái tim tớ. Tớ cảm thấy được sự thanh thanh khi trái tim bớt co thắt khổ cực vì hầu như vết thương, nhưng lại tớ cũng rùng mình vày trái tim ấy sắp bị ngừng hoạt động rồi. Trái tim ấy vẫn vào lồng ngực của tớ, vẫn cần cù cung cấp máu duy trì sự sống cho tớ. Tuy vậy nó sẽ tê liệt cậu ạ. Lúc tớ phát hiện nay ra, nó vẫn chính là trái tim của tớ, chỉ nên nó khác rồi, nó chai lì, nó không thể đập gần như nhịp của cảm giác nữa. Tớ mong mỏi gượng dậy, tớ cố gắng muốn đứng lên nhưng cực nhọc quá. Tớ mong mỏi vươn bàn tay ra search sự cứu vớt rỗi.

Nhưng tớ sợ...

Tớ sợ chủ yếu tớ ko dậy được, làm tổn thương bao gồm mình cũng như người khác. Tớ ko muốn những người thực sự yêu quý tớ bị tổn thương. Họ kì vọng tớ quá nhiều. Tớ không muốn vì tớ mà người ta tan nát, âu sầu chỉ vì sự thua trận của tớ.

Tớ sợ tớ lại bị tổn thương. Trái tim tớ sẽ đóng băng hoàn toàn mất. Cậu biết không, tớ đã các lần sở hữu cả lòng chân thành, hay với sự yếu ớt của mình để xin sự góp đỡ. Nhưng tớ lại nhấn lại là rất nhiều vết yêu đương rớm máu. Họ ưng ý chí nhìn mọi vết sẹo của tớ, thậm chí còn còn xé rách rưới vết sẹo cũ, tạo nên những vết thương mới. Tớ đau cho điếng người, do vết thương, vì thấy được lòng người. Người ta nói: "Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ hãi dây thừng", tớ chỉ hoàn toàn có thể giấu kín đáo mình, đảm bảo an toàn vết mến cũ.

Tớ sợ hãi tớ không vượt qua. Đến phía trên tớ không dám nói là tớ khỏe mạnh nữa. Vì nếu trẻ trung và tràn trề sức khỏe tớ sẽ không bị nhấn chìm như vậy. Tớ tự chế tạo động lực mang lại chính bạn dạng thân. Tớ tự vực dậy để đi, dù lốt thương không lành, dù nên đi khập khiễng. Tớ cũng đón nhận những năng lượng tích cực từ mọi bạn xung quanh. Nhưng đấy chưa phải cách thọ dài. Nó giống hệt như là dung dịch trị ngoại thương ấy, còn mầm bệnh phía bên trong vẫn đang ấp ủ, đôi lúc chính "thuốc"ấy có tác dụng tớ có tích điện phụ, làm căn bệnh năng càng thêm nặng. Như một căn bệnh mãn tính, tớ lại sụp đổ 1 thời gian. Bất lực thừa cậu ạ. Giờ tớ đang viết hầu như dòng chữ thân tặng cậu là dịp tớ lại "suy sụp". Tớ lại chững lại một khoảng. Một khoảng chừng dừng lại để mang sức, để "chữa trị", cũng chính là để đấu tranh. Trong khi để khoác cho tâm tư nhảy loạn tớ thoải mái và tự nhiên nhớ cho tới cậu.

Cậu chính là tớ, nhưng lại cậu không giống tớ bây giờ.

Xem thêm: Bảng ngọc và cách lên đồ nocturne rung, cách chơi nocturne mùa 12

Cậu là đứa trẻ nhỏ dại với hầu hết ước mơ khổng lồ lớn. Cậu là đứa trẻ hay cười, luôn dang rộng chiếc ôm bé dại bé của bản thân mình với thế giới. Dù cuộc đời có đông đảo bất công mà lại cậu vẫn đối xử dịu dàng êm ả với trái đất theo bí quyết riêng của mình. Trong đôi mắt cậu, quả đât đẹp lắm, phần đa thứ chỉ có đúng sai thôi, và cậu cầu ao tìm hiểu cuộc đời đẹp đẽ này.

Cậu từng gửi đến tớ phần lớn dự định, phần lớn kì vọng cùng cả gần như cổ vũ nữa. Tuy nhiên xin lỗi cậu, tớ phụ sự kì vọng của câu rồi. Cậu biết không, bước ra chiếc tổ bé dại này, tớ choáng ngợp, tớ đứng hình. Tớ đã bao phủ định hồ hết ước mơ cháy phỏng của cậu, của mình vì nó xa thẳm quá. Trung tâm hồn mơ mộng của tôi buộc phải xong xuôi lại, để đối diện với thực tế. Tớ bị hiện thực đậy định, đến cả tớ cũng che định phiên bản thân. Tớ tấn công mất đi nguyện cầu ban đầu, sức nóng huyết của tớ cạn dần cùng ý chí nhằm tớ vượt qua cũng không còn nhiều nữa. Trong tối mưa này, tớ nghĩ về về phiên bản thân, lưu giữ về cậu mà cảm xúc tội lỗi quá.

Khi viết rất nhiều dòng này tới cậu, tớ đang khóc được. Tớ vừa khóc vừa viết, cay đôi mắt tớ vẫn viết. Không bởi gì cả, tớ mong mỏi được trải lòng. Trái tim nặng trì của mình nó sẽ rung cậu ạ, nó trào lên tớ phần đa cảm xúc: tủi thân có, tự trách có, quyếttâm có. Trong quả đât đang bị bóng về tối chiếm đóng của tôi cũng gồm có vệt sáng như các tia chớp xé tan khung trời đen xung quanh kia, nó sẽ soi sáng mang lại tớ.Đó là tình cảm gia đình.

Tớ khóc rồi, khóc thoả thuê, động cào lòng dạ nhưng tớ thấy người nhẹ đôi phần.Mong lần viết tới, tớ vẫn là phiên bạn dạng tốt đẹp, tự xử lý được vướng mắc của bạn dạng thân và lúc nào tớ tốt rồi, tớ sẽ viết một lá thư gửi trao tương lai, gửi mang đến phiên bạn dạng của tớ cùng cậu phần nhiều khát vọng tuổi thiếu thốn thời. Cậu tin tớ đi, chỉ lần này thôi, những yếu ớt kia vẫn hoá thành hồ hết giáp sắt để tớ cách đi.

Tớ luôn tìm tìm ai kia ngồi với mình, im lặng để nghe tớ kể về phần lớn điều không vui, thứ làm tớ bất lực và mong khóc. Dẫu vậy mà tìm được người là một trong những chuyện, tín đồ đó bao gồm trân trọng mình với nỗi buồn của bản thân không thì lại là chuyện khác. Đặc biệt trong những ngày mưa này. Tớ nghĩ tớ đã kiếm được người đó rồi - là cậu cũng đó là tớ. Cùng với tớ, nỗi buồn, nỗi đau yêu cầu được trân trọng. Và trân trọng không chỉ có là vấn đề tớ gật đầu nỗi bi quan mà còn là việc tớ gật đầu những cách để buồn.

Cuối thư rồi, tối khuya tối tăm vẫn sống đấy tuy vậy tớ ko thấy nó kinh hãi nữa. Nó đang bảo hộ vạn đồ dùng ngủ yên. Bao phủ tớ có những người bạn, tất cả tiếng mưa, giờ đồng hồ nhái văng vẳng, bao hàm cơn gió xào xạc. Tớ đang cảm nhận xung quanh, mong đưa những điều đó vào trái đất của mình. Tớ nghĩ, tớ ko cô đơn. Vày tớ gồm cậu, và các điều nữa.

Ops, “độ tuổi đẹp nhất để kết hôn”, nghe “tấm chiếu chưa trải” ráng nhở. Trường hợp 18 tuổi chị đưa ra quyết định tìm một công việc nào kia ở khu vực yên bình nào kia thì giờ có lẽ con chị nó được cha bốn tuổi rồi chứ không còn là độ tuổi nhằm kết hôn nữa. Em cũng không mong điều ấy chị ạ bởi vì đâu duy nhất thiết cuộc sống này cần một người ông chồng quá sớm. đề xuất không chị?
Thay vì việc đấu tranh giữa những việc học hành, part-time vì covid thì chị đứng trước những ngã rẽ cuộc đời, giữa việc full time và freelancer, cân bằng mọi thứ cùng trả nợ. Em suy nghĩ chị trưởng thành và có nhiều thứ phải lo rộng em.
Em viết đa số dòng này vào đa số ngày vào đầu tháng 8. Chị biết ko cứ mỗi lần nhìn ngày tháng em như “sang chấn chổ chính giữa lý” cực mạnh. Thấy thời hạn trôi đi vào vô thức, thoáng mẫu đã sắp đến hết một năm, con người thì còn nhiều ngổn ngang chồng chéo. Kiên cố chị cũng như em cùng tự hỏi, trong những năm 29, 30 tuổi liệu chúng ta có ổn định được tốt không?
Em lo cho ba mẹ, mang đến bà cùng cả những người dân mà họ yêu quý. Nếu, trường hợp như 25 tuổi đa số thứ vẫn ổn, chị nhớ đề xuất dành nhiều thời hạn hơn nhé. Em đang nỗ lực thật những để chị hạnh phúc vào trong ngày sinh nhật năm 25 tuổi.
Bây giờ có lẽ chị sẽ đọc thư em và đùa một bài xích nhạc bởi guitar rồi rò rỉ ? Em vẫn lãng phí vô số thời gian với chẳng học tập đàng hoàng chút nào. Chả trách em của 21, 22 tuổi hiện thời tầm thường cùng thiếu từ bỏ tin mang đến vậy.
Chị vẫn đi được nhiều nơi hơn, với nhiều người bạn mới hơn cơ mà em biết chị vẫn hạnh phúc khi chọn mang lại mình 1 phía đi riêng. Em ước ao chị làm rõ nội tâm của bản thân mình và chớ cho bất cứ một ai làm cho chị tổn thương, ai oán phiền. Chúng ta cứ bước tiến và chẳng tất cả một dấu vết gì để lại cả. Mà lại năm 25 tuổi chị cứ sống cuộc sống thật nồng nhiệt, cháy bỏng, có như thế em mới tất cả đủ dũng khí với tự tin với những ra quyết định em lựa chọn.
Em biết một vài năm qua đi, một vài người nào đó xuất hiện thêm trong cuộc sống của chị. Là công việc, là tình cảm, là quan hệ xã giao nào này cũng được. Trường hợp chị muốn, chị cứ thoải mái và dễ chịu đón nhận; còn không, chị bao gồm thể dứt khoát, không sao cả. Chị cứ phải thoải mái và dễ chịu nhất với cảm giác của mình và đừng làm bạn dạng thân cần thiệt thòi. Nhé chị !
Tương lai gần em cũng không muốn share những bài viết này bên trên trang cá thể nữa do những ngày qua em có tác dụng phiền mọi bạn rồi. Mọi bạn sẽ khó tính và không còn yêu yêu quý em nữa. Em sẽ cất nó vào một ngôi bên khác và chắt chiu từng bé chữ em có. Sẽ dành tình yêu và sự chăm lo cho bản thân em thay vì phô trương hàng ngày nơi đông người.

*


*

*
*

công ty Cổ Phần Felizz

Trực thuộc doanh nghiệp Cổ Phần qhqt.edu.vn việt nam (qhqt.edu.vn Vietnam JSC)

Người chịu trách nhiệm nội dung: trằn Việt Anh

Giấy phép MXH số 341/GP-TTTT do cỗ TTTT cung cấp ngày 27 tháng 6 năm 2016


Điện thoại: (+84) 946 042 093

Tầng 11, tòa bên HL Tower, lô A2B, phố Duy Tân, phường Dịch Vọng Hậu, mong Giấy, Hà Nội

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *