Đi Để Trưởng Thành - Tâm Sự Của Cô Sinh Viên Báo Chí Về Nghề Giúp Việc

Tâm Sự Đời Sinh Viên

Lê Thiên Nga

Người ta hay nói: “Đời người đẹp nhất là thời học sinh”. Đúng vậy, do con tín đồ vừa trải qua 12 năm ấy với hồ hết vui buồnnghịch ngợm, phần nhiều kỷ niệm khó khăn quên của các ngày tháng đến trường. Cô béhạnh phúc của xa xưa giờ đang thành cô sv năm máy nhất. Mới chỉ hơn bốntháng nếm demo mà con đã cảm nhận được phần làm sao những khó khăn của cuộc sống sinhviên.

Bạn đang xem: Đi để trưởng thành

Các chưng biết không! Ngày thứ nhất chân ướt chân ráo, 1 mình conbước vào trường, con cảm thấy lo sợ, vì tất cả mọi fan xung quanh bé đều xalạ. Rồi lại nghĩ, bắt đầu cuộc sống bắt đầu ở cam kết túc xá, quả là mộtvấn đề phức tạp.

Tưởng nuốm nhưng thực tế thì đờisinh viên cũng rất thú vị, cuộc sống khá vui những Bác ạ!

Chỉ 2, 3 ngày đầu vì chưng chưa thân quen biết nhau, ai cũng tỏ vẻ nhút nhát,hiền như nai ấy. Vài bữa sau thì quậy tưng bừng luôn.Cả chống kéo nhau đi tìm kiếm đồng hương, đi làm quen các anh chị khóa trước, giao lưu,sinh hoạt vui lắm! các Bác gồm biết kinh nghiệm của sv làgì không? Họat động về tối đấy! Cứ 21-22 tiếng là bắt đầy đủ tụ họp đội nàynhóm cơ hát hò, những anh thì đá banh, nhóm đùa đá cầu.Có chống quậy lắm, lấy các bịch nylonbơm nước vào rồi ném xuống những anh sẽ chơi, chuchoa, nhiều trò hấp dẫn lắm cơ! À, rồi còn rủ nhau đi cầu cơ nữa chứ! cam kết túc xátrường con, thiếu phụ tới 9/10, cùng phòng nào cũng đều có bộ bài, chưa phải để nghịch đâu, đểbói đấy, mà là bói ngày bói tháng, bói tình duyên … đầy đủ trò cả.

Thế nhưng, cuộc sống đời thường nào, sinh sống đâucũng bao gồm những khó khăn của nó.

Trước tiên là vấn đề tiền: tiềnhọc, tiền học phí, tiền học thêm, tiền sách, tiền ăn, chi phí ở… ai ai cũng phảingáp ngắn thở dài. Buổi tối nay lo sáng sủa mai, trưa mai ăngì, bao nhiêu? lâu lâu, vào cuối tháng lại mì tôm làm chúng ta với baotử. Thật tội nghiệp! Rồi một chiếc nữa, không thể không có được trong bất kỳmôi trường nào: Nước đấy! Phòng cai quản mở nước có giờ, cao hứngthì húi luôn. Phụ nữ mà không tồn tại nước thì ôi thôi nó la hét, chửi rủa đãđời luôn. Ai siêng thì đi xách từ tầng trệt lên lầu 3, 4 mệtnghĩ. Lại thêm một chiếc tật nữa, ko được nấu ăn uống nhưng sinh viên cũng đâucó vừa, mưu mẹo ra phết: mang bếp gas, bếp dầu, nồi cơm điện lên phòng, bêntrong nấu, thì một đứa ở quanh đó canh cửa, nấu chấm dứt thì vệt trong valy, khoá lại.Vậy đấy nhưng cũng vui ghê! lâu lâu đi chơi về trễ, sau 22 giờ, lại sở hữu màn “lông kẻo” là leocổng ấy. Quậy không còn biết luôn!

Những tối rằm thì kéo nhau xuống sảnh hát hò, sinh họat và ngắmtrăng, kể chuyện quê chúng ta quê ta. Cứ vậy thành thóiquen, ăn uống chơi đầu khóa, cho đến khi thi thì ráng giò lên cổ chạy cũng chẳng kịp, học đem học để đến nỗi giảng đường buổi tốichật cứng người. Đúng là sinh viên bao gồm khác, những Bác nhỉ! ko biết rất lâu rồi các
Bác bao gồm giống sinh viên tụi con ngày nay không?.

Thứ Bảy cùng Chúa Nhật, cứ cặp cặp nhỏ dại to vai trung phong sự, ai bên gần thì về,còn lại những người ‘sống theo nhà nghĩa độcthân’ cắn cúi học tập bài, tuyệt lại một mình gậm nhấm hầu hết nỗi buồnriêng, mail-cha … mãi rồi cũng buồn.

Con như mong muốn hơn một số trong những bạn vì là sinh viên Công Giáo cần hàng tuầncó sinh họat, share theo đề tài. Đóchính là một môi trường tốt, vừa là một trong những nơi vui chơi khá vấp ngã ích. Ở đócon được khủng lên về phương diện nhân cách, kiến thức và nhất là đời sinh sống thiêng liêng luôn luôn đượccủng cầm cố . Tạ ơn Chúa.

Xem thêm: Trung tâm ngoại ngữ thần đồng, học phí trung tâm anh ngữ thần đồng là bao nhiêu

Hy vọng chúng ta sinh viên Công Giáo cũng được may mắn như bé và hạnhphúc rộng con, là được sống trong khoảng tay thương yêu củagia đình, bạn bè, vào sự quản lý khá nghiêm ngặt của chính bản thân từng người.Nhất là cũng có những đoàn thể Mục Vụ hoặc Công Giáo tiến hành gần nơi những bạncư ngụ để thuộc dấn thân, sinh hoạt, và củng cố niềm tin của mình.

Tôi là sinh viên học viện Báo chí tuyên truyền - cô gái mới chập chững lao vào tuổi 20, loại tuổi mà ai ai cũng nghĩ rằng vẫn “bẻ gãy sừng trâu”, được tự do thoải mái bay nhảy, thỏa thích, mong mỏi phần nhiều lạc thú trong đời. Nhưng thực trạng không như vậy, mỗi một con bạn sinh ra đều phải có một sự biệt lập và điều ai cũng cần bắt buộc làm chính là chấp nhận. Tôi không được hình thành trong một gia đình giàu có, nhưng có đủ tình ngọt ngào của phụ thân và mẹ. Cuộc sống thường ngày đã dạy dỗ tôi không ít điều: biết tự mình vươn trải trong làng hội vô định, biết tự cường nhằm vươn lên trong những khó khăn. Tôi hiểu rõ sâu xa nỗi nhọc nhằn của thân phụ mẹ, vào đầu luôn nảy ra ý thức phải nỗ lực học tập thật giỏi để ko phụ sự muốn mỏi của phụ thân mẹ. Ngoài thời hạn học trên trường, tôi đã tiết kiệm thời hạn quý báu của bản thân để đi làm thêm hỗ trợ cha mẹ được phần nào. Tôi chọn quá trình giúp câu hỏi nhà theo tiếng vào chiều tối tối trên một Trung trung khu giúp bài toán uy tín sinh hoạt Hà Nội. Từng giờ thao tác làm việc chỉ vỏn vẹn 20.000 đồng. Công việc của tôi là lau chùi và vệ sinh nhà cửa đến nhà chủ, từ chống bếp, phòng ăn uống đến phòng khách. Vừa đủ một ngày làm 2-3h đồng hồ, những các bước tưởng chừng đơn giản dễ dàng nhưng lại đề xuất sự tỉ mỉ, tính cần cù và thật sạch sẽ cao.

*

Nhiều sv lựa chọn công việc giúp việc nhà theo giờ đồng hồ trong thời hạn rảnh

Cảm thấy không có gì đề xuất xấu hổ với quá trình mình đã theo đuổi. Tôi không ăn uống cướp, không đi nạp năng lượng trộm, lừa đảo và chiếm đoạt tài sản hay xin xỏ bất kể ai điều gì, mẫu tôi làm đó là thực lực, bằng toàn bộ mồ hôi, công sức của mình.

Nhiều người khi biết tôi chọn công việc này thường có lời ra giờ vào tuy nhiên tôi vẫn bỏ quanh đó tai. Đúng! gia đình tôi không điều kiện, không tồn tại nhà lầu xe pháo hơi nhưng mà tôi gồm tấm lòng trong sạch. Mặc dù rằng cuộc sống thường ngày sinh viên không được như bao bạn khác, 1 mình bươn chải tìm sống cơ mà đó đó là niềm vui hạnh phúc đối với một cô bé như tôi.

Nếu cuộc sống của chúng ta có sung sướng, có tương đối nhiều tiền tuy vậy cũng đừng quá tự đắc. Bên phía ngoài kia bên dưới làn mưa gió lạnh giá còn từng nào con người đang yêu cầu bươn trải với cuộc sống đời thường gian lao để sở hữu được niềm tin vào cuộc sống.

Tôi nghĩ, vớ cả chúng ta nên học tập tập gần như con fan đó, thay vì thể hiện bằng nụ cười hung ác mà chủ yếu mình đang sống và làm việc trên sự phấn kích sẵn có kia. Tất cả bọn họ chưa chắn chắn đã bằng một phần của họ. Vày vậy, chớ vội cười fan rồi bao gồm ngày làng mạc hội vẫn vứt các bạn ra một vùng rau, quả mà bạn cũng trù trừ dùng cái đó mà chế biến thành món ăn.

Tôi khôn xiết thích câu ngạn ngữ của một vị hiền triết xưa: “Đừng xin fan khác nhỏ cá, mà lại hãy kiếm tìm lấy cách học làm đề nghị câu và bí quyết câu cá”. Giải pháp nói thật thanh thanh và dễ dàng nắm bắt nhưng khiến cho ta có cảm xúc ấy là lời khuyên của một bạn đi câu tài ba với một kẻ tuyệt xin xỏ và nạp năng lượng không ngồi rồi. Nhưng chắc chắn là đằng sau câu nói bình thường đó sẽ là 1 trong những bài học sâu sắc dành cho mọi người. Cùng qua đó, bạn sẽ nhìn thấy một phương châm sống đầy ý nghĩa của thanh niên trong xã hội tân tiến ngày nay.

Hi vọng rằng, cùng với những chia sẻ của tôi ngày bây giờ - cô sinh viên trường học viện chuyên nghành Báo chí với tuyên truyền đang chập chững phi vào đời, sẽ là hồi chuông đánh thức suy xét của chúng ta trẻ về trách nhiệm, về nghĩa vụ của mình. Cùng hãy trân trọng những người dân giúp việc, vị họ chủ yếu là một trong những phần đem lại hạnh phúc cho gia đình bạn!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *