Thu - Tiếu Ngạo Giang Hồ

 Huỳnh Bá lưu lại nghe Lệnh hồ nước Xung nói vậy bất giác ngẩn người ra mà lại sau lão hiểu ngay là chàng mong mỏi giu mình liền mỉm cười đáp:

- Công tử ước ao nói thế nào thì cũng được. Nhưng... 20 năm trước tại hạ chăm nghề trộm chó cắp gà có tác dụng những câu hỏi ty tiện không đủ can đảm nhìn phương diện ai thì công tử kết bạn với trên hạ núm nào được? Ha ha!... Cái đó...

Lệnh hồ Xung nói:

- Huỳnh bang chúa đã thao tác gì trực tiếp thắn nói huỵch toẹt ra, đủ tỏ là người quang minh lỗi lạc. Vậy tại hạ bắt buộc kết bạn với bang chúa từ bỏ 20 thời gian trước mới được. 

Huỳnh Bá lưu giữ cả mừng mập tiếng:

- tuyệt lắm! Vậy họ kết các bạn đã trăng tròn năm.

Đột nhiên lão nhớ tới điều gì, ngoảnh đầu quan sát lại rồi đi lùi giọng xuống nói:

- Xin công tử bảo trọng tấm thân. Công tử là người dân có lòng tốt bây giờ tuy có bệnh, dẫu vậy sau sẽ chữa trị khỏi được. Huống chi, huống bỏ ra Trúc Lâm thánh cô thần thông quảng đại... úi chao!

Lão la lên một giờ rồi cắm đầu chạy mất hút không dám tạm dừng chút nào.

Lệnh hồ nước Xung từ bỏ hỏi:

- Trúc Lâm thánh cô nào nhưng mà thần thông quảng đại? Y nói vậy tạo nên mình tựa hồ nước ở bên trên cung trăng rớt xuống chưa biết đường nào mà lại mò. Chợt tiếng ngực hí mỗi khi một xa. Trên đỉnh Ngũ Bá cương cứng tiếng huyên náo hoàn toàn ngừng bặt so với nửa giờ trước đó quang cảnh thành hai thái cực.

Lệnh hồ nước Xung đứng ngó thi hài Bình Nhất chỉ một lúc rồi đựng bước ra bên ngoài rạp. Phái mạnh giật mình gớm hãi bởi vì trên gò yên im như tờ lại ko một bóng người. Phái mạnh vẫn tưởng quần hào không uống rượu làm cho nhộn nữa, nhưng bao gồm kẻ đi, tín đồ còn sinh sống lại. Ai ngờ họ bỏ đi hết không còm nhom một nhẵn người.

Lệnh hồ Xung phệ tiếng hỏi:

- Sư phụ! Sư phụ!

Nhưng chỉ thấy tiếng dội vọng lại chứ không ai trả lời.

Chàng lại gọi:

- Nhị sư đệ! Tam sư đệ!

Vẫn không có người đáp lại.

Lúc này trời chưa sáng, miếng trăng chênh chếch chiếu lại. Gió nhỏ nhỏ nổi lên. Cả trái lô Ngũ Bá Cương to lớn chỉ có một mình chàng. Chàng đảo mắt chú ý quanh thấy dưới đất ngổn ngang nào hồ rượu, như thế nào đĩa bỏ lỏng chỏng. Ngoài ra còn nón áo rải rác khắp nơi. Tình cảnh này trầm trồ quần hào lật đật chạy đi không kịp thu lượm phần lớn thứ này. 

Chàng lấy làm cho kỳ từ nghĩ:

- đàn họ vứt chạy một cách hấp tấp làm như nước lũ, thú rừng ấp tới ko trốn mau là không kịp. Những người này là đầy đủ nhân vật dường như không biết sợ trời đất là gì mà đùng một cái họ trở thành hạng e lệ quá đỗi thì thiệt khiến cho tất cả những người ta không tài nào phát âm được. Sư phụ, sư nương, đái sư muội lần khần chạy đi đâu. Dù ở đây có xảy ra sự gì nguy khốn cần phải trốn lánh, sao lại không kêu bản thân một giờ đồng hồ mà vứt chạy ngay?

Đột nhiên chàng cảm giác thê lương khôn tả! Trời khu đất tuy to lớn mà không có một người xem xét sự an nguy mang đến chàng. Mới trước đó một giờ, bao nhiêu fan tranh nhau giao kết, lấy lòng nam nhi mà hiện thời những người thân tình như sư phụ, sư nương cũng bỏ rơi đại trượng phu không nhìn nhỏi gì đến.

Trước hoàn cảnh này, Lệnh hồ nước Xung lòng chua xót. Mấy luồng chân khí trong người lại rào rạt nổi lên. Nam giới lảo đảo người đi rồi té lăn xuống đất. Chàng cố gắng gượng ngồi dậy tuy vậy kiệt lực mất rồi. Quý ông rên lên mấy tiếng đoạn nhắm mắt dưỡng thần. Sau một tương khắc nghỉ ngơi, cánh mày râu lại phòng tay xuống đất định ngồi lên, không ngờ lần này cánh mày râu dùng sức mạnh quá. Tai ù, mắt về tối sầm lại rồi chàng bất tỉnh nhân sự đi. Không hiểu nhiều thời gian trôi qua đã bao lâu. Lệnh hồ Xung trong những khi mơ màng văng vọng nghe gồm tiếng bọn rất êm dịu hòa bình. Thần trí chàng từ từ hồi phục.

Tiếng lũ nỉ non uyển gửi lọt vào tai khiến cho tâm tình cánh mày râu đang xao xuyến dần dần bình thản lại. Đúng là khúc "Thanh trung tâm phổ thiện trú" cơ mà bà già vẫn đi dạo ở trong thành Lạc Dương. Lệnh hồ nước Xung tưởng chừng như người đùa vơi giữa biển khơi cả đột nhiên nhìn thấy trái đào nhỏ. đấng mày râu phấn khởi tinh thần. Một luồng khí lực do dự từ đâu mang đến khiến con trai nhỏm dậy được ngay. Lệnh hồ nước Xung nghe tiếng bầy rõ ràng ở trong nhà rạp vọng ra, chàng vùng lên đi mỗi bước một tiến lại, thấy cửa rạp đóng kín.

Lệnh hồ Xung còn cách cửa rạp chừng sáu bảy thước thì nghỉ chân lại bụng bảo dạ:

- Tiếng lũ này đúng là của bà già làm việc trong ngõ Lục Trúc, thành Lạc Dương. Khi ta ở thành Lạc Dương, bà không muốn cho ta nhìn thấy rõ mặt. Hiện thời mà chưa được bà ưng thuận bao giờ ta dám mạo muội đẩy cửa ngõ tiến vào?

Chàng ngay lập tức khom sống lưng nói:

- Lệnh hồ nước Xung xin tham loài kiến tiền bối.

Tiếng bọn tình tang bật lên rất cao hai điệu rồi lặng bặt.

Lệnh hồ nước Xung tuy không hiểu ý vị tiếng lũ nhưng nghe xuôi tai và trong trái tim khoan khoái không cây viết nào tả xiết. Cánh mày râu thấy trên đời còn tồn tại người để ý đến mình là được an ủi lắm rồi. Phái mạnh xiết bao cảm kích!

Bỗng nghe xa xa có tín đồ lên tiếng:

- Đã có tín đồ gảy bọn mà sao lũ bàng môn tà đạo còn chưa chạy hết? Đột nhiên gồm thanh âm oang oang như giờ lệnh vỡ cất lên hỏi:

- các giống yêu tinh dâm tà chỗ nào mà béo mật dám mang đến tỉnh Hà nam này nhũng nhiu, thì còn coi đàn ta ra gì nữa?

- các quân đê tiện nào đang tới Ngũ Bá cưng cửng đây phá rối mau báo thương hiệu đi!

Thanh âm người này vinh quang ra tứ mặt. Địa núm gò Ngũ Bá cương tuy chỉ cao hơn nữa đồng bằng ở bình thường quanh một chút, cố kỉnh mà nhị câu này đã mang đi rất xa vẫn còn đó vang dội. Lệnh hồ nước Xung nghe tiếng, bụng bảo dạ:

- không trách lũ Tư Mã Đại, Huỳnh Bá lưu phải lo lắng bỏ chạy ngay. Quả nhiên tất cả tay cao thủ thiết yếu phái mang đến đây gây sự khiêu chiến. Con trai chê bọn Tư Mã Đại, Huỳnh Bá Lưu đùng một phát trốn hết, không còn khí phách nam giới tử trượng phu, nhưng bây giờ chàng biết đây là những bậc chi phí bối đã trấn áp được quần hào thì đương nhiên phải khiếp gớm.

Rồi đại trượng phu bụng bảo dạ:

- bọn này nhưng hỏi đến ta thiệt khó trả lời. Chi bởi ta lánh đi là hơn.

Chàng đến sau phía nhà rạp lại suy nghĩ thầm:

- Trong bên rạp chỉ có một bà già kiên cố họ không làm cạnh tranh dễ mang lại bà.

Lúc này trong nhà rạp đã im bặt.

Tiếp theo là tiếng bước đi ba người đi lên gò. Trong ba người thì hai fan chân bước trầm trọng, còn một tín đồ lại cực kỳ nhẹ nhàng. Nếu như không lắng tai nghe thì ko rõ tiếng động. Tía người lên đống rồi đa số "ủa" lên một tiếng. Minh bạch họ khôn cùng đỗi ngạc nhiên trước tình trạng yên yên ổn không tín đồ ở bên trên gò.

Người nói tiếng oang oang đựng lên hỏi:

- phần đa quân ti tiện đi đâu sạch cả rồi?

Người khác đựng tiếng bé dại nhẹ nói:

- Chắc lũ họ nghe tiếng nhị vị đại cao thủ phái thiếu thốn Lâm cho trừ ma khử quỉ, phải cúp đuôi chạy không còn rồi.

Một tín đồ khác cười ha hả đáp:

- Đâu nên thế! Đây phần nhiều là nhờ oai danh của Đàm huynh phái Côn Luân. Rồi tía người thuộc cười rộ. Tiếng cười cợt của tín đồ nói oang oang để cho Lệnh hồ nước Xung ù cả hai tai. Nội lực y rạm hậu thật hiếm có trên đời.

Lệnh hồ nước Xung lẩm bẩm:

- bổ ra hai bạn ở phái thiếu Lâm còn một bạn ở phái Côn Luân. Mấy trăm năm nay phái thiếu thốn Lâm đóng vai lãnh tụ võ lâm. Nguyên một phái này so với Ngũ nhạc kiếm phái bản thân oai danh đã lớn hơn vậy thì e rằng tiềm năng cũng mạch hơn. Sư phụ ta còn bảo tìm pháp phái Côn Luân quan trọng đặc biệt ở vị trí vừa trầm trọng vừa dịu nhàng. Nhị phái này lại sánh vai hiệp lực thì thiệt là kinh gớm! không chừng ba người này new là nhóm tiên phong, phía sau còn có đại viện nữa. Tuy vậy sao sư phụ cùng sư nương cũng yêu cầu lánh đi?

Bỗng nghe ông chúng ta Đàm phái Côn Luân chứa tiếng hỏi:

- Vừa rồi nghe rõ trên gò bao gồm tiếng bạn gẩy đàn, hiện thời cũng lẩn đâu mất rồi? Tân huynh! Dịch huynh! đái đệ e rằng vào vụ này có điều chi quái lạ.

Ông chúng ta Tân đựng tiếng oang oác đáp:

- Đúng thế! Đàm huynh cũng tế nhị lắm. Bọn họ phải xục kiếm tìm kéo y ra đây. Sau phái mạnh nghĩ một chút ít liền đọc ngay: sư phụ tôi đã là chưởng môn nhân bao gồm phái nhưng mà tụ họp với bầy Huỳnh Bá lưu giữ thanh danh bất hảo, đề xuất thấy phần nhiều tay cao thủ phái thiếu Lâm, phái Côn Luân, lão gia không khỏi bẽ bàng.

Lão bọn họ Dịch nói:

- tè đệ vào trong công ty rạp coi.

Y vừa đi được mấy bước thì trong rạp có tiếng bọn bà trong trẻo đựng lên:

- tiện thể thiếp tại chỗ này có một mình. Trong lúc đêm hôm, nam thiếu nữ không nhân thể tương kiến. 

Lệnh hồ Xung nghe thanh âm tín đồ này tức tốc chấn động tinh thần lẩm bẩm:

- quả nhiên đó là bà già nghỉ ngơi thành Lạc Dương.

Lão họ Dịch hỏi lại:

- gồm phải vừa rồi bà gẩy lũ không?

Bà kia đáp:

- đó là tiện thiếp.

Lão chúng ta Dịch nói:

- hiện thời bà dạo thêm mấy khúc đến nghe.

Bà kia đáp:

- luôn thể thiếp lạ lẫm biết những hạ lúc nào lại gẩy đàn?

Lão họ Tân nói:

- cái đó gồm chi là lạ? Mụ này đã có ý ngăn trở, tất trong rạp có chuyện ngoắt ngoéo. Bọn họ cứ vào xem.

Lão bọn họ Dịch hỏi:

- Bà bảo là bầy bà cô độc thì nửa đêm còn lên Ngũ Bá cương này làm chi? Mười phần bao gồm đến chín là thuộc phe với bọn yêu tà. Chúng ta cứ vào coi.

Y nói xong rảo bước tiến về phía cửa ngõ rạp.

Lệnh hồ nước Xung nghe nói vậy tức khí xông lên. Nam giới đang nghỉ ngơi sau rạp liền dancing vọt lại đứng chắn trước cửa rạp quát:

- Đứng lại!

Ba bạn kia bất ngờ có bạn vọt ra bất thần đều hơi đơ mình tởm hãi. Tuy thế họ đã từng có lần lăn lộn trong rừng đao kiếm, thấy một đại trượng phu thiếu niên phải chẳng coi vào đâu.

Lão họ Tân khủng tiếng quát tháo hỏi:

- Ngươi là ai? Sao lại lén lút trong trơn tối để triển khai gì?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- trên hạ là Lệnh hồ Xung sinh hoạt phái Hoa Sơn. Xin tham kiến các vị tiền bối thiếu thốn Lâm cùng Côn Luân.

Chàng nói dứt chắp tay xá dài bố vị.

Lão bọn họ Tân hắng giọng một giờ rồi hỏi:

- Ngươi nghỉ ngơi phái Hoa sơn ư? Ngươi mang đến đây làm chi?

Lệnh hồ Xung đứng thẳng người lên thấy toàn thân lão không lấy gì làm cao lớn cho lắm, tuy thế bụng lão phình ra như chiếc trống, trách như thế nào thanh âm chẳng vang dội.

Một hán tử trung niên khác, tôi cũng mặc áo hoàng bào, dĩ nhiên là bạn họ Dịch đồng môn với lão.

Lão chúng ta Đàm phái Côn Luân sống lưng đeo trường kiếm mặc áo bào rộng thụng tay, thái độ dường như tiêu dao thủng thẳng nhã.

Hán tử họ Dịch hỏi:

- Ngươi vẫn là đệ tử thiết yếu phái sao còn lên Ngũ Bá cương tụ hội?

Lệnh hồ nước Xung ban đầu nghe bầy họ thóa mạ coi thường miệt, trong thâm tâm vẫn tức tối. đại trượng phu liền hỏi lại:

- bố bị chi phí bối đã là người chính phái, sao cũng lên Ngũ Bá Cương?

Lão chúng ta Đàm cười hô hố hỏi lại:

- xuất sắc lắm! Ngươi tất cả biết người đàn bà gảy bọn trong nhà rạp kia là ai không?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Đó là một bà thay tuổi cao đức trọng, không tranh dành riêng gì với ráng tục.

Hán tử bọn họ Dịch gượng nhẹ ngay:

- Ngươi nói nhăng rồi! Người lũ bà này thanh âm còn non lắm, hiển nhiên khôn cùng ít tuổi. Sao ngươi lại còn kêu bởi bà nọ bà kia?

Lệnh hồ Xung mỉm cười đáp:

- Bà này nói giờ d nghe gồm chi là lạ? Điệt nhi bà ta so với các hạ còn già hơn mang đến hai tía chục tuổi, chớ nói bao gồm bà cụ nữa.

Hán tử bọn họ Dịch nói:

- Ngươi tránh ra để bọn họ vào coi.

Lệnh hồ Xung giơ tay ra nói:

- Bà thay đã bảo giữa đêm tối nam thiếu nữ không tiện gặp nhau. Huống chi bà cùng các vị lại không quen biết, thì chẳng còn tại sao nào để tương kiến nữa.

Hán tử chúng ta Dịch phất ống tay áo một cái. Một luồng kình lực xô mạnh bạo ra. Hiện nay nội lực Lệnh hồ Xung trọn vẹn mất hết, tuyệt không vấn đề gì kháng cự được, bị trượt ngã lăn ra. Hán tử chúng ta Dịch ngạc nhiên chàng không còn chút võ công nào. Y sửng nóng hỏi:

- Ngươi là môn đệ phái Hoa tô ư? chắc hẳn rằng ngươi dìm bậy.

Y nói rồi cất bước tiến về phía đơn vị rạp.

Lệnh hồ Xung lóp ngóp đứng lên. Mặt đấng mày râu bị mảnh đá dưới đất cứa vào thành một vệt máu. đại trượng phu hỏi:

- Bà đã không muốn gặp, sao những vị vô l. Khi ở thành Lạc Dương trên hạ đang nói năng cùng với bà mấy ngày mà lại không được gặp mặt lần nào.

Hán tử họ Dịch nói:

-Thằng lỏi này! Ngươi nạp năng lượng nói hỗn xược. Ngươi không tránh xuất xắc là còn ao ước ta quật phạt nữa?

Lệnh hồ Xung đáp:

- thiếu Lâm là một trong phái mập danh vọng về tối cao trong võ lâm. Hai vị chắn chắn là các tay cao giấy tờ thủ tục gia phái đó. Còn tiền bối trên đây hẳn cũng là 1 nhân trang bị lừng lẫy lừng danh phái Côn Luân. Nỗ lực mà giữa lúc canh khuya mang đến uy ức hiếp một bà gia tay không tấc sắt, há để hảo hán giang hồ cười cho ư? Hán tử họ Dịch quát:

- Ngươi chớ rườm lời nữa!

Đột nhiên y vung tay trái ra tát mạnh một chiếc vào phương diện Lệnh hồ nước Xung.

Lệnh hồ Xung mặc dù mất hết nội lực, mà lại thấy địch thủ thấp vai xuống tức thời biết ngay y sắp phóng tay trái tiến công mình. đấng mày râu vội né tránh nhưng nhì chân không biến hóa năng động được, vẫn bị trúng chưởng. Fan chàng lảo đảo hai cái, mắt buổi tối sầm lại, té lăn xuống đất.

Lão họ Tân nói:

- Dịch sư đệ! Gã này sẽ không biết võ thuật bất tất phải so với gã như vậy. Bầy yêu tà đã trốn hết rồi. Chúng ta cũng đi thôi!

Họ Dịch nói:

- Giữa khoảng Lỗ, Dự bầy tả đạo yêu thương tà đùng một phát đến tụ hợp ở Ngũ Bá Cương, rồi trong giây phút lại giải tán không có gì một ai. Chúng cho hội họp đang ly kỳ mà giải tán cũng cổ quái. Vụ này phải khảo sát cho rõ bắt đầu được. Trong đơn vị rạp tê chắc chúng ta cũng có thể tìm ra manh mối.

Y nói xong liền gửi tay ra đẩy ô cửa rạp.

Lệnh hồ Xung vùng lên trong tay đã cầm cố thanh trường kiếm, phái mạnh nói: 

- Dịch chi phí bối! Bà ráng trong bên rạp gồm ơn với tại hạ. Trên hạ nhiều hơn một khá thở quyết chẳng để cho tiền bối mạo phạm đến lão nhân gia.

Hán tử họ Dịch mỉm cười hô hố hỏi:

- Ngươi ỷ bản thân vào vật gì mà dám nói vậy? phải chăng ngươi cậy trong tay tất cả thanh ngôi trường kiếm.

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Võ nghệ vãn bối hèn yếu địch làm sao nổi một tay cao thủ thiếu hụt Lâm? gồm điều khôn không qua lẽ chẳng qua lời. Chi phí bối mong vào rạp này thì nên giết tại hạ trước đi.

Lão họ Tân nói:

- Dịch sư đệ! Thằng nhỏ này tất cả khí phách một hán tử. Thôi bất chấp gã, chúng ta đi quách.

Họ Dịch cười hỏi:

- Ta nghe nói phái Hoa Sơn công ty ngươi kiếm pháp tất cả chỗ túng thiếu diệu độc đáo. Phái này còn chia nhỏ ra kiếm tông, khí tông gì. Ngươi kiếm tông tuyệt khí tông, hay là thí tông? Ha ha! Ha!

Y cười cợt ruồi, hai lão chúng ta Tân, bọn họ Đàm cũng mỉm cười rộ.

Lệnh hồ nước Xung béo tiếng:

- Ỷ khỏe mạnh làm dữ cố mà cũng lên khía cạnh danh môn thiết yếu phái? Lão là môn sinh Thiếu Lâm thật tuyệt chỉ nói khoác?

Hán tử bọn họ Dịch giận dữ vô cùng. Hắn giơ tay nên lên toan giáng xuống trước vùng ngực Lệnh hồ Xung. 

Lão bọn họ Tân ngó thấy phân phát chưởng này cơ mà đánh xuống thì Lệnh hồ nước Xung phải chết ngay lập tức tức khắc, tức khắc la lên:

- Khoan đã! Lệnh hồ nước Xung! Đã là đồ đệ danh môn thiết yếu phái thì chẳng thể động thủ với ai được nữa hay sao?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Đã là bạn danh môn chính phái thì trước lúc động thủ phải nạp năng lượng nói cho đường hoàng.

Hán tử họ Dịch từ từ nhơ bẩn tay lên nói:

- Ta đếm một, hai, ba. Đến số ba mà ngươi không né tránh thì ta đang đánh gãy cha rẻ xương sườn của ngươi đó.

Lệnh hồ Xung tủm tỉm cười đáp:

- Nếu đánh gãy cha rẻ xương sườn thì chẳng có chi xứng đáng kể?

Hán tử bọn họ Dịch khủng tiếng đếm:

- Một, hai...

Lão chúng ta Tân xen vào:

- Tiểu bởi hữu! Vị này là sư đệ ta. Y nói sao làm cho vậy. Ngươi kị mau đi!

Lệnh hồ nước Xung mỉm cười cợt đáp:

- cái miệng của trên hạ cũng không nói hai lời. Lệnh hồ Xung này chưa chết thì khi nào để các vị thiếu tôn trọng với bà cầm cố kia được?

Chàng nói câu cuối cùng rồi, biết họ Dịch chuẩn bị phóng chưởng tiến công xuống ngay lập tức ngấm ngầm vận chân khí vào cánh tay mặt, nhưng cánh mày râu thấy ngực đau nhói lên, mắt nẩy đom đóm...

Hán tử chúng ta Dịch quát mắng lên:

- Ba!

Chân trái y đánh đấm xuống phát triển một bước. Hắn thấy Lệnh hồ nước Xung tựa sườn lưng vào cửa nhà ván nhà rạp. Phái mạnh khẽ hé môi mỉm cười nửa miệng chứ không cần né tránh. Hắn ngay thức thì phóng tay buộc phải đánh xuống. Lệnh hồ nước Xung cảm giác nghẹt thở. Chưởng lực của đối thủ đã tấn công tới đại trượng phu đưa thanh trường kiếm trong tay ra nhằm trúng bàn tay đối phương. Thanh kiếm giới thiệu về thời gian cũng tương tự về phương vị tuyệt diệu không không nên tơ tóc. Hán tử họ Dịch phóng chưởng ra rồi bỏ túi không kịp.

Sột! Một tiếng khẽ vang lên.

Tiếp theo là giờ la hoảng:

- Úi chao!

Mũi trường tìm của Lệnh hồ nước Xung vẫn xuyên thủng bàn tay hắn. Lệnh hồ Xung vội vàng kéo tay về. Mũi kiếm rút ngoài bàn tay hán tử chúng ta Dịch tấn công "xèo" một cái, lốt kiếm xuyên sâu vào thịt mang lại bảy tám tấc. Hán tử họ Dịch dancing lùi ra mấy trượng. Hắn xoay tay trái rút trường kiếm ở sau lưng ra la lên:

- Thằng giặc non kia! ngươi khéo đưa ngây giả dại. Bổ ra võ thuật mi gớm ghê lắm! Ta ... Quyết liều mạng với mi đây.

Nên biết hán tử họ chất dịch này là tay hảo thủ đời máy hai phái thiếu hụt Lâm hiện nay. Về quyền chưởng tương tự như về kiếm pháp hắn được chân truyền của phái thiếu hụt Lâm. Vừa rồi Lệnh hồ Xung giơ kiếm lên chứ chưa ra chiêu nhưng vị trí cùng thời gian đúng vào vị trí lòng bàn tay hắn giáng xuống mũi tìm của đấng mày râu mà ko tránh kịp. Vì vậy càng tỏ ra tìm pháp của đấng mày râu cao minh mang lại cực điểm.

Ba fan Tân, Dịch, Đàm phần đa là số đông tay kiếm thủ nổi tiếng dĩ nhiên nhìn thấy ngay. Hán tử bọn họ Dịch gửi kiếm sang tên trái. Hắc căm giận hết sức nhưng không đủ can đảm khinh địch.

Véo véo véo! chúng ta Dịch phóng liền ba hư chiêu. Chiêu nào mang lại nửa đường rồi cũng rút về. Tối hôm trước Lệnh hồ nước Xung ở quanh đó Dược vương vãi miếu ra một chiêu kiếm mà tạo nên mười lăm tay cao thủ đa số bị đui mù cả nhì mắt. Lúc ấy nội lực đấng mày râu tuy đang thất tán, nhưng chưa bị cha vụ tổn thương béo như hiện nay nay, cơ hồ nước chàng không thể đủ sức để giơ thanh kiếm lên nữa.

Chàng thấy hán tử bọn họ Dịch phóng ra bố hư chiêu liền, mũi tìm hắn không ngớt rung lên. Rõ ràng là tìm pháp thượng thừa của phái thiếu hụt Lâm, cánh mày râu liền nói:

- tại hạ không có ý gì đắc tội với tía vị tiền bối. Trên hạ chỉ cầu ba vị ra khỏi nơi đây là xin tình thật tạ tội.

Hán tử bọn họ Dịch hừ một giờ rồi đáp:

- hiện thời ngươi mới van xin thì chậm trễ mất rồi. Hắn vung trường kiếm đâm lẹ tới cổ họng Lệnh hồ nước Xung.

Lệnh hồ Xung đã trở nên một chưởng đánh vào má mặt trái. đấng mày râu biết người mình cử động khó khăn khăn, không thể tránh khỏi chiêu tìm của địch thủ liền phóng kiếm đâm ra. Phái mạnh ra chiêu sau mà mang đến trước. Một giờ đồng hồ "chát" nhè vơi vang lên! họ Dịch bị trúng vào yếu huyệt cổ tay bên phải. Năm ngón tay hắn duỗi ra. Thanh trường kiếm rớt xuống đất. Từ bây giờ phương đông sẽ hé sáng. Hán tử họ Dịch thấy cổ tay mình ngày tiết tươi nhỏ giọt rớt xuống cỏ xanh. Hắn thiếu tín nhiệm trên đời lại có vụ này. Sau đó 1 lúc, hắn buống tìm thở nhiều năm rồi cắn đầu đi ngay.

Lão bọn họ Tân mập tiếng gọi:

- Dịch sư đệ!

Rồi đuổi theo sau. Lão chúng ta Đàm liếc mắt nhìn Lệnh hồ nước Xung một thời điểm rồi hỏi:

- những hạ là môn đồ phái Hoa tô thiệt ư?

Lệnh hồ nước Xung người lảo hòn đảo muốn té đáp:

- thiết yếu thị!

Lão chúng ta Đàm phân biệt thấy quý ông bị trọng mến tuy kiếm pháp tinh diệu tuy nhiên chỉ gượng gạo được một dịp nữa rồi không nhất thiết phải đánh phái mạnh cũng không đứng vững được. Lão thừa nhận thấy đấy là một cơ hội rất thuận tiện cho mình. 

le>Chi tiết cuốn sách Tiếu ngạo giang hồ nước - Tập 2 - người đọc : Thủy Tiên thuộc về của thư viện Sách nói hướng Dương dành cho những người mù

Bạn đang xem: Tiếu ngạo giang hồ

*

Mục tiêu hoạt động của Quỹ trường đoản cú Thiện Sách Nói cho tất cả những người Mù là phi lợi nhuận, vì vậy mọi hiệ tượng sao chép sử dụng tài liệu của website này với mục tiêu khác đều không được phép triển khai nếu chưa được sự đồng ý của thư viện sách nói phía Dương dành cho tất cả những người mù.


Văn học việt nam
Văn học quốc tế
TRUYỆN THIẾU NHI
giáo dục và đào tạo
Thông tin cụ thể :

- TRACK 1: Hồi 21: Tử Hà Công cứu giúp mạng thiếu tiêu đầu- TRACK 2: Hồi 22: Dạ ngọc ko dưng nổi sóng lòng- TRACK 3: Hồi 23 - ngàn công chúa không người nào bằng đái muội - TRACK 4: Hồi 25 : vày tình các bạn toàn gia bị giết- TRACK 5: Hồi 26: Bách trở thành thiên ảo Hành tô vân vụ thập tam thức- TRACK 6: Trao hào kiết Tiếu Ngạo Giang Hồ- TRACK 7: Hồi 29: Lâm Bình đưa ra lên núi Hoa Sơn- TRACK 8: Hồi 31 - trong hậu đụng tình đầu nồng thắm- TRACK 9 : Hồi 32: Bảo kiếm rơi tỏm đáy vực sâu- TRACK 10: Hồi 34: Xem đồ gia dụng hình bỗng dưng mất niềm tin- TRACK 11: Hồi 35: Bị phụ rẫy hồ Xung lâm trọng bệnh- TRACK 12: Hồi 37: Cuộc quyết chiến thân 2 phe kiếm, khí - TRACK 13 : Hồi 39: Học mang lại đâu, ra chiến mang lại đó- TRACK 14: Hồi 40 - Mây trôi nước tung theo ý mình


- Track 1 : Lời Giới thiệu- Track 2 : Hồi 2 - Tổng Tiêu Đầu mở cuộc khảo sát -Track 3 : Hồi 3 - Tồi
Tâm Trưởng giết tín đồ không lốt - Track 4: Hồi 4 - Cô buôn bán rượu- Track 5: Hồi 5 - Cô phân phối rượu -Track 6: Hồi 6 -Phái Thanh Thànhmưu đồ dùng thâm độc-Track 7 : Hồi 7 --Track 8 : Hồi 8-Track 9 : Hồi 9-Track 10 : Hồi 10- Track 11 - Hồi 11 - track 12 - Hồi 12 -Track 13 -Hồi 13 - track 14 - Hồi 14-Track 15 -Hồi 15 - Track trăng tròn : Hồi 20


Xem thêm: Nhũ Hóa Dầu Tẩy Trang Là Gì, Cách Làm Dầu Tẩy Trang Dưỡng Ẩm Handmade

- TRACK 1: Hồi 21: Tử Hà Công cứu vãn mạng thiếu tiêu đầu- TRACK 2: Hồi 22: Dạ ngọc ko dưng nổi sóng lòng- TRACK 3: Hồi 23 - nghìn công chúa không ai bằng tiểu muội - TRACK 4: Hồi 25 : do tình các bạn toàn gia bị giết- TRACK 5: Hồi 26: Bách biến hóa thiên ảo Hành sơn vân vụ thập tam thức- TRACK 6: Trao hào kiết Tiếu Ngạo Giang Hồ- TRACK 7: Hồi 29: Lâm Bình bỏ ra lên núi Hoa Sơn- TRACK 8: Hồi 31 - trong hậu hễ tình đầu nồng thắm- TRACK 9 : Hồi 32: Bảo tìm rơi tỏm lòng vực sâu- TRACK 10: Hồi 34: Xem đồ gia dụng hình bỗng nhiên mất niềm tin- TRACK 11: Hồi 35: Bị phụ rẫy hồ nước Xung lâm trọng bệnh- TRACK 12: Hồi 37: Cuộc quyết chiến giữa 2 phe kiếm, khí - TRACK 13 : Hồi 39: Học mang đến đâu, ra chiến mang đến đó- TRACK 14: Hồi 40 - Mây trôi nước chảy theo ý mình


- TRACK 1: HỒI 41 - TRACK 2 : HỒI 42- TRACK 3: HỒI 44- TRACK 4: HỒI 45 - TRACK 5: HỒI 46- TRACK 6: HỒI 48- TRACK 7: HỒI 50- TRACK 8: HỒI 52- TRACK 9: HỒI 54- TRACK 10: HỒI 56- TRACK 11: HỒI 58 - TRACK 12 : HỒI 60 - TRACK 13: HỒI 61- TRACK 14: HỒI 62- TRACK 15: HỒI 64


- Track 1 : Hồi 65 - Ai đang giữ tịch tà con kiến phổ- Track 2 : Hồi 66 - Ngũ Bá cưng cửng hội ngộ- Track 3: Hồi 69 - Nguyện theo tới chân trời gốc biển cả - Track 4: Hồi 71 = Lão bà bà biến thành gia nhân - Track 5 : Hồi 74 - ko quy đầu làm cho môn hạng phái thiếu thốn lâm - Track 6 : Hồi 76- Lúc nguy hại liên thủ kungfu - Track 7: Hồi 78 - nỗ lực tên đổi họ tìm về Mai Trang- Track 8 : Hồi 80 - Lệnh hồi xuân đang bại đã thanh - Track 9 : Hồi 82 - Hoàng thông thường Công thảm bại mà mừng- Track 10 : Hồi 84 : gặp mặt tù nhân dưới mặt đáy hồ


- Track 1: Hồi 86 - Lệnh hồ nước Xung bị nhốt hắc lao - Track 2 : Hồi 88 - trả mưu cao lừa địch bay lao lung - Track 3 : Hồi 90 - Ngậm nhả hành trừng trị bội nghịch đồ- Track 4: Hồi 92 - Vị tam tướng của tủ Phương Châu - Track 5 : Hồi 95 - Trấp chén Phố, Phái Hằng tô Lâm Nạn- Track 6- Hồi 97 - Ngô tướng mạo Quân kịp thời cứu vãn huyền - Track 7 : Hồi 100- Áo Cà Sa chép tịch sà tìm phổ- Track 8 : Hồi 102 Lệnh hồ nước Xung trừng trị lũ Trung Sơn- Track 9 - Hồi 104 - Ai là gái tứ chiến giang hồ nước - Track 10 : Hồi 106 - Thục cô gái lâm nguy


- Track 1 : HỒI 108 - Đón Thánh cô- Track 2: HỒI 110 - Lệnh hồ Xung tiếp nhiệm - Track 3: HỒI 112 - nhờ địa đạo quân hùng thoát hiểm- Track 4: HỒI 115 - Đấu phương hội chứng ngã hành thủ thắng - Track 5: HỒI 117 - Cứu người yêu - Track 6 : HỒI 119 - đàn át ôn - Track 7: HỒI 121 - Điền Bá Quang đổi thay Hòa Thượng -- Track 8: HỒI 122 - Thánh cô trừng trị - Track 9 : HỒI 123 - Cuộc mật nghị trong miếu Huyền Không- Track 10 : HỒI 125 - Trên mong tre cứu giúp tình quân


- Track 1 : Hồi 127 - Luyện Bảo điển - Track 2 : Hồi 129 -Lệnh hồ Xung không vào Ma Giáo- Track 3 : Hồi 131 -Tả Lãnh Thiền ly loại gián phái Thái Sơn- Track 4 : Hồi 133 -Quyết ra tay phá đám bọn Tung Sơn- - Track 5 : Hồi 135 - Nhạc Linh San đã bại Thái Sơn, Hành Sơn- Track 6 : Hồi 137 - Tả Lãnh Thiền mắc hợm Nhạc Linh San- Track 7 : Hồi 139 -Lâm Bình đưa ra vũ nhục Dư yêu mến Hải- Track 8 : Hồi 141 -Trả đại thù, Bình bỏ ra mù mắt- Track 9 : Hồi 143 - Lâm Bình đưa ra thống mạ Nhạc Bất Quần.


- Track 1 - Hồi 145 -Lúc Lâm Tử, hát đánh ca Phúc Kiến- Track 2 - Hồi 146 -Hắc Mộc Nhai giăng mồi nhử Nhạc Bất Quần- Track 3 : Hồi 147 -Đấu Tịch tà, Độc Cô thủ thắng- Track 4 : Hồi 148 - Hình phân phát ngộ nghĩnh trên hang Thông Thiêng- Track 5 : Hồi 149 - đái ni cô thanh minh chân tình- Track 6: Hồi 150 -. Linh Quy các hào kiệt thụ hình- Track 7: Hồi 151 - . Đọc kiếm pháp, trừ lũ gian tà- Track 8: Hồi 152 . Lam Phượng Hoàng tìm tới đưa tin- Track 9 : Hồi 154 . Mật hiệu Cút bé bà mày đi!- Track 10 : Hồi 156 - Nhật Nguyệt giáo quá nước đục thả câu- Track 11: Hồi 157 -. Lại cương quyết ko vào Thần giáo- Track 12 Hồi 159 - tín đồ trong kiệu sao ko xuất hiện


MỌI TẤM LÒNG HẢO TÂM XIN GỬI ĐẾN THƯ VIỆN SÁCH NÓI HƯỚNG DƯƠNG DÀNH cho NGƯỜI MÙ

( 028 ) 39 11 52 53

18 B Đường Đinh Tiên Hoàng - Phường Đakao quận 1 - Tp.Hồ Chí Minh


QUỸ TỪ THIỆN SÁCH NÓI đến NGƯỜI MÙ
QUỸ TỪ THIỆN SÁCH NÓI cho NGƯỜI MÙ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *