“Gái Ăn Sương” Nơi Nghĩa Địa Và Những Tâm Sự Đắng Đót, Tâm Sự Chát Đắng Của Gái Bán Hoa Sinh Viên

Yong Gan đang rất bế tắc nếu không được khách chọn, nhưng nếu có bạn chọn, cô cũng luôn hồi hộp, hại hãi.

Một song nam nữ giới mua dâm bị tóm gọn ở Đông Hoản, Trung Quốc.

Bạn đang xem: “gái ăn sương” nơi nghĩa địa và những tâm sự đắng đót

Yong Gan (không nên tên thật) là một thiếu nữ có body quyết rũ dù vẫn ở giới hạn tuổi trung niên. Người phụ nữ này từng tạo cho một tiệm mát-xa ở thành phố Thiên Tân. Trước đây, Yong Gan cưới một người lũ ông vì chưng sự gán ghép của gia đình nhưng cuộc hôn nhân gia đình đó nhanh lẹ tan vỡ. Cô bỏ lại đứa con 4 mon tuổi trong nhà và test vận may nghỉ ngơi vùng phía phái nam Trung Quốc.

Khi Yong Gan nói với 1 người chúng ta mới quen rằng cô sẽ làm cho ở xí nghiệp sản xuất giầy, tín đồ đó dọa các bước sẽ vô cùng vất vả và ít tiền. Chưa kể, vấn đề tay chân do vậy không phù hợp với một cô bé xinh rất đẹp như Yong.

Yong Gan vẫn bất chấp lời nói của người tiêu dùng và tới xí nghiệp sản xuất giầy có tác dụng việc. Phần đông sự diễn ra đúng như lời người các bạn mới. Sau 3 tháng đứng dây chuyền sản xuất sản xuất, cô bỏ việc và tới một đại lý mát-xa sinh sống Thiên Tân xin việc.

Sau một khóa “huấn luyện” ngắn ngày, cô trở thành nhân viên mát-xa mang lại khách nam. Với từng tiếng đồng hồ, cô nhận thấy 60 dân chúng tệ (khoảng 200.000 đồng). Nếu cô chấp nhận “đi từ bỏ A cho tới Z”, Yong Gan sẽ nhận thấy 600 quần chúng. # tệ, gấp rất nhiều lần lương cô từng thừa nhận ở xí nghiệp giầy.

Cảnh sát bình chọn một tiệm mát xa chân.

Mại dâm là hoạt động phi pháp ở trung hoa nhưng nó vẫn dậy lên tại đông đảo tiệm mát-xa, hộp đêm, salon làm tóc làm tóc và tiệm karaoke. Một trong những người mang đến rằng trung quốc có khoảng chừng 10 triệu cô gái hành nghề này. Reuters cho thấy Trung Quốc đã chuyển trung tâm từ cấm đoán mại dâm sang kiểm soát và thường xuyên có đa số đợt truy nã quét nhằm vào các cơ sở trá hình.

Con đường biến đổi gái cung cấp hoa của Yong Gan cũng khá nhanh chóng với đau đớn. Cô nhận thấy mình sinh sống vì đàn bà nên ra quyết định làm gái mại dâm. Trong khoảng thời gian từ trưa cho tới tối, cô sẽ phục vụ nhiều khách hàng với đa số yêu ước khác nhau, tự “nhỏ cho tới lớn”.

Yong Gan cần cố hạnh phúc trước mặt người sử dụng dù thời điểm đó cô mệt mỏi thế nào. Điều tệ duy nhất của nghề này là sự băn khoăn lo lắng kéo dài. Lúc một người tiêu dùng xuất hiện, các chị em sẽ phải tập trung ở quầy lễ tân, cười sexy nóng bỏng và liếc mắt đưa tình. “Nếu tôi không được khách chọn, tôi sẽ rất thuyệt vọng và lo lắng. Nếu như được chọn, tôi cũng lo lắng vì sợ hãi rằng ông khách ấy khó chiều hoặc bạo lực”, Yong Gan nói.

Biển hiệu đề cập dịch vụ thương mại "từ A tới Z".

Mặc dù Yong Gan đề xuất đấu tranh với lương trung khu mình tuy vậy cô cũng dần dần quen với cuộc sống thường ngày mới và tận hưởng sức dạn dĩ từ những đồng xu tiền mang lại. Cô gởi tiền về nhà nhiều hơn thế nữa và mối quan hệ với bà bầu được cải thiện. Cảm xúc tủi hổ vẫn giằng xé Yong Gan từng đêm. Cuộc sống đời thường sẽ cụ nào nếu cô không sa chân vào con phố mại dâm phi pháp?

Cuộc sống ngày bé

Hai gái mại dâm hóng khách sinh hoạt Thượng Hải.

Yong Gan sinh ra trong một mái ấm gia đình làm nông ở làng miền núi tỉnh cát Lâm. Lúc lên 2, bà bầu cô li hôn người ông xã vũ phu. Bố dượng Yong Gan là một trong người đàn ông giỏi tính nhưng sức khỏe kém. Yong Gan phải giúp đỡ việc nhà, chăn trườn và cày cấy. Năm lên 8, cô ban đầu kiếm được tiền dựa vào nhặt rau xanh dại và đào củ sâm trên núi. “Từ nhỏ, tôi đã nhận được thức được giá trị của tiền vì công ty chúng tôi không tất cả một xu tiết kiệm nào vào nhà”.

Cảnh gần kề bắt giữ hàng trăm gái mại dâm phi pháp.

Yong Gan hết sức xuất sắc đẹp ở trường học tập nhưng mẫu nghèo buộc cô bắt buộc nghỉ học tập năm lên 14. Bị lôi kéo bởi sự hiện đại, căng bóng của thành phố lớn, cô bỏ nhà ra đi. Ban đầu, Yong Gan khiến cho một tiệm bánh sinh sống Đại Liên trước lúc vào làm cho thuê trong nhà hàng, chăm rửa bát, thái rau. Ban đêm, cô ngủ trên những cái ghế xếp lại thành giường trú tạm bợ. Năm lên 16, cô bị đầu nhà bếp trưởng nhà hàng quán ăn cưỡng hiếp. Do trước đó chưa từng trải qua chuyện này, Yong Gan chấp nhận “mối quan hệ tình dục yêu đương” và cần phá bầu 4 tới 5 lần sau đó.

Một vài ba năm sau, Yong Gan sở hữu thai và tía đứa bé bỏng là một tay anh chị. Bác sĩ lưu ý nếu cô phá thai, cô sẽ không thể có con. Bạn dạng năng người bà bầu trỗi dậy và Yong Gan về nhà người mẹ đẻ.

Xem thêm: Tất cả loài rắn ở việt nam, những loài rắn độc ở việt nam

Nhiều lúc khi hành nghề ở tiệm mát-xa, Yong Gan tự an ủi mình rằng “ít ra sống đây còn tương đối hơn làm nhà hàng hay bên máy”. Cô cũng tự cho là mình là 1 trong những gái phân phối hoa thành công. Sau vài năm ở Thiên Tân, cô theo các bạn tới Bắc Kinh cùng làm tại một quán mát-xa trả lương cao hơn.

Bước ngoặt cuộc đời

Đột kích một các đại lý mát xa.

Một ngày mùa hè năm 2007, cô gặp mặt một tự nguyện viên từ Viện Aizhixing, một tổ chức phi cơ quan chính phủ lớn nhất trung hoa về kháng HIV. Tín đồ này là tự nguyện viên có nhiệm vụ phát tờ rơi tin tức về căn bệnh thế kỉ. Dù làm lâu vào nghề tuy nhiên Yong Gan chưa bao giờ nghe nói tới bệnh HIV/AIDS.

Cô lo lắng, sốt ruột khi biết rằng nhiều lần mình quan hệ tình dục không sử dụng biện pháp an toàn. Yong Gan cho tới một trung tâm xét nghiệm cùng thử máu. Vài tuần sau đó, cô như phạm nhân mong chờ án tử được công bố. Nghĩ về quá khứ cùng tương lai, Yong Gan thêm đau nhói trong lòng. Cô đang tự hứa với lòng mình: nếu hiệu quả là âm tính, cô đang không lúc nào quay quay trở lại con đường xưa.

Cô gái bị tình nghi là gái mại dâm.

Kết quả xét nghiệm âm tính. Cô mua 1 căn hộ nhỏ cho bà mẹ và đàn bà ở thị trấn gần quê nhà. Với việc biết ơn khổng lồ tổ chức Anzhixing, cô quyết định thành lập tổ chức phi chính phủ của riêng mình sẽ giúp đỡ những gái phân phối hoa hành nghề. Đúng thời gian đó, bao gồm phủ trung hoa yêu cầu bất kỳ tổ chức phi lợi nhuận nào cũng phải được sự tài trợ của chính phủ, phải đk với công an và thông báo chi tiết tình hình tài chính.

Yong Gan đăng ký tổ chức của bản thân mình như một doanh nghiệp và chạy vạy khắp khu vực tìm mối cung cấp tài trợ. Cô trải qua không ít khó khăn cơ mà ít nhất, cô được đề xuất sự niềm hạnh phúc mà chưa lúc nào trong đời theo thông tin được biết đến. Tổ chức phi lợi nhuận của cô thường tới đầy đủ tiệm mát-xa, salon tóc tóc, nhà cất và cấp cho bao cao su miễn phí, thông tin dịch tễ cùng lời khuyên đến những cô nàng bán hoa trường hợp chẳng may bị công an bắt.

Những cô gái hành nghề mại dâm ngơi nghỉ Quảng Đông.

“Chúng tôi không khuyên các chị em bỏ nghề”, Yong Gan nói. “Đó là lựa chọn và kế sinh nhai nhất của họ. Shop chúng tôi chỉ hỗ trợ và cung ứng một bến đỗ nhằm họ trở lại nếu cần”.

Ban đầu, những cô nàng bán hoa rất an toàn khi có một đội nhóm chức phi lợi nhuận mở ra và cấp cho đồ miễn phí cũng tương tự đưa ra lời khuyên. Sau đó, bọn họ dần tin cậy Yong Gan hơn. Khi bị cảnh sát bắt, người thứ nhất họ xin chạm mặt là Yong Gan . Thời gian này, cô sẽ call cho tự nguyện viên là các luật sư sẽ giúp đỡ đưa các cô gái ra ngoài hoặc tạo quỹ nhằm trả tiền cảnh sát.

Yong Gan phân tách sẻ: “Cuối cùng, tôi đã có thể tự ngắm mình trong gương mà không hề cảm thấy hổ thẹn”. Cô mỉm cười cợt rạng rỡ, góc nhìn nhìn xa xăm.

bồi bổ - những món ngón Sản phụ khoa Nhi khoa phái mạnh khoa thẩm mỹ - bớt cân chống mạch online Ăn sạch mát sống khỏe khoắn
qhqt.edu.vn - Trên nhỏ đường nghèo đói phải buôn bán thân nhằm kiếm sống, họ gặp mặt phải ít nhiều những bạo lực, ám ảnh mà không dám kêu ca cùng với ai.

Không giấu giếm thừa khứ và những đau đớn ê chề bản thân đã trải qua, chị Nguyễn Thị T. Tới từ nhóm “Nơi bình yên” (Hà Nội) chia sẻ: “Tôi đi làm việc nghề 15 năm và trong suốt thời gian đó, tất cả các hiệ tượng về bạo lực tôi phần đa đã trải qua: bị tiến công đập, chửi bới, tách bóc lột tình dục, nghiền buộc quan tiền hệ…”.


*
Một thiếu nữ bán dâm share về phần đông gì chị đã đề nghị trải qua.

Trong tầm tã nước mắt, chị Nguyễn Thị T, đề cập lại: “Một lần tôi bị đội 5 tín đồ đưa ra kho bãi tha ma, tình dục với tôi hoàn thành không đưa cho tôi một đồng nào và cũng ko chở tôi về, vày họ sợ ra ngoài đường có ánh nắng thì tôi đã kêu. Quan hệ vì thế phần nhiều là không tồn tại bao cao su. Cứ tín đồ này ngừng thì bạn kia đứng ở lân cận và tình dục tiếp luôn luôn với mình. Tôi trườn lên mặt con đường quốc lộ, sau ngay sát 1 giờ đồng hồ thì có 1 xe mua đi qua. Tôi vẫy đi nhờ. Đi được khoảng tầm 15 phút thì anh lái xe bắt yêu cầu cho quan lại hệ còn nếu không thì đuổi xuống. Tôi là người sử dụng ma túy, cơ hội ấy còn nếu không cho anh ta quan hệ tình dục thì tôi ko về được, không về được thì không đi làm việc được và không tồn tại tiền. Khi ấy tôi bắt buộc chiều nốt người điều khiển xe ô tô đó với anh ta mang lại bến xe giáp Bát”.


Một lần khác, chị T. Kể: “Tôi đi làm ở một nhà hàng quán ăn rất kế hoạch sự. Hôm thứ nhất chỉ ngồi hát thì khách bo cho 500.000 đồng. Hôm sau mang đến thì anh ta rủ tôi đi chơi. Từng lần ra khỏi quán thì phải mua một vé massage 150.000 đồng. Anh cài đặt một vé với rủ tôi ra ngoài, chuyển sang nhà nghỉ ở Gia Lâm. Khi tôi vừa bước chân vào chống thì có khoảng 9 người. Khi dục tình với tôi thì chúng ta anh ta đứng tức thì ở cửa phòng và xuất hiện ra chờ cho lượt, tay nắm dao lam rình rập đe dọa chống cự thì rạch nát khía cạnh ra. Lúc đó tôi chỉ biết để họ có nhu cầu làm gì thì làm. Cứ bạn này đến người kia nuốm phiên nhau”.

Trong tức tưởi, chị T. Dơ dáy lại: “Đến người sau cùng tôi chỉ biết ở khóc, chắc người đó cũng cảm thấy yêu quý hại buộc phải cho tôi 100.000, tôi ghi nhớ mãi là 5 tờ 20.000 đồng. Đó là 9 người”.

Chị T bảo, giả dụ nói là bị đánh đập, bị chửi… thì từ bỏ trước cho tới nay chúng tôi chưa lúc nào nghĩ đó là bạo lực. Chỉ nghĩ kia là phần lớn câu cửa miệng bình thường. Lúc bị xay buộc làm những gì mình không mong muốn thì cũng không nghĩ rằng bạo lực. Chỉ lúc nào bị tiến công thật đau, bị yêu đương tích, phải lấn sân vào bệnh viện, bắt buộc khâu, phải cháy huyết thì cửa hàng chúng tôi mới nghĩ đó là bạo lực. Nếu như nói bị chửi, bị nghiền buộc làm gần như thứ mình ko muốn… là bạo lực thì ngày nào shop chúng tôi cũng bị bạo lực. Ngày nào cũng bị mắng, bị chửi. Thực ra, khi đi làm những quá trình này phiên bản thân chỉ luôn mong muốn rằng fan khách này đang là tín đồ tử tế, ko đánh, ko chửi mình. Chỉ biết hy vọng chứ ko biết làm cái gi để đối phó, để tránh được. Bản thân tôi, từ bỏ khi bước chân đi làm đã biết thành đánh đập các quá, bị chửi mắng các quá, do đó trầm cảm với luôn gật đầu số phận, không bao giờ đòi hỏi gì hơn. Các thiếu nữ khác cũng tương tự tôi, luôn luôn cam chịu, chỉ hy vọng mọi thứ mang đến với mình là việc may mắn, chỉ mong sao người ta đừng đánh mình, trả tiền sòng phẳng.

Chị T trung ương sự: “Mỗi người khi bước đi vào các bước này đều phải sở hữu một lý do. Không có bất kì ai muốn làm quá trình này. Bản thân shop chúng tôi là phụ nữ, ao ước mình ra đời có ck có con, được mọi người yêu thương, các lần quan hệ dục tình thì mình nên được yêu thương chiều, chứ cửa hàng chúng tôi đi làm cho thì bị nghiền buộc, cứ 5-10 phút lại tiếp một người, chả lúc nào được nghe một lời vơi nhàng, yêu thương thương, chả bao giờ được bạn ta vuốt ve, chiều chuộng, cơ mà chỉ tất cả mình phải nâng niu họ. Họ mê thích mình buộc phải làm đặc điểm này thì mình yêu cầu làm, họ đam mê làm dòng kia… mình nên làm.

Cơ cực, tủi nhục là vậy, sao các chị lại không tìm kiếm cho khách hàng một nghề khác? “Chúng tôi có muốn làm những công việc khác nhưng lại không có trình độ học tập vấn. Tôi chỉ học không còn lớp 4 thôi nên mong muốn xin một vấn đề gì thì cũng bắt buộc xin được. Hiện tại, tuổi đã béo rồi thiết yếu học được nghề gì cân xứng kiếm sống. Học nghề dứt cần phải gồm tiền đầu tư kinh doanh, cần tương đối nhiều thứ không giống nữa. 99% mẹ làm nghề này không người nào muốn đi làm, nhưng không còn con đường lựa chọn, không thể thứ nhằm mình chuyển đổi thì phải chấp nhận làm vấn đề này” – chị T, trả lời.

Một cô gái bán dâm không giống tên H. Cũng đang sinh hoạt tại club “Nơi bình yên” share về cuộc đời của mình: “Em đi làm nghề này là do năm 16 tuổi em bị bà chị kết nghĩa lừa cung cấp vào trong mong Giấy. Lần trước tiên em vào trong đấy được bà chủ quán đưa đi khách, bị dính bệnh dịch lậu. Sau một thời hạn em được bà chủ cho chữa bệnh và em trốn trở lại viếng thăm nhà. Khi về gia đình em bị phụ huynh chửi mắng khôn xiết nhiều, em tủi thân và nghĩ tới hoàn cảnh của bản thân mình nên em liên tiếp đi làm. Em lại trở lại nhà nhưng bố mẹ vẫn đối xử như cũ và bố em lại một lần tiếp nữa gây tổn thương cho em. Trong đêm, em đã ngủ ông đạp cửa ra vào phòng xúc phạm em. Em cũng rỉ tai với mái ấm gia đình và các dì, mọi fan đưa em đi kiểm tra sức khỏe bệnh. Sau khi mái ấm gia đình nói chuyện với bố em thì ông vờ vịt uống thuốc tự tử, treo cổ trường đoản cú tử. Sau thời hạn đó em quăng quật nhà đi luôn, cho tới bây giờ đã gần đôi mươi năm. Năm 2004, em bao gồm con, rồi bị bạn bè lừa sang Trung Quốc. Em ở china 6 năm với về được hơn một năm nay. Qua những chị em, em đến club “Nơi bình yên” sinh hoạt với em cảm thấy đỡ mặc cảm hơn. Hiện tại, thỉnh phảng phất em mới đi làm việc thôi”.

Đường về còn lắm gian truân!

Như lời trung khu sự của chị ấy Nguyễn Thị T, hầu hết các chị em không ước ao làm nghề này. Họ chưa phải là những người lười lao rượu cồn nhưng bởi vì mưu sinh, bởi vì hoàn cảnh mái ấm gia đình mà phải làm nghề.

Chị Nguyễn Thị H. Một đàn bà bán dâm share câu chuyện của các người bạn cùng cảnh ngộ. “Một em gái bị lừa cung cấp sang china 2 năm. Khi tôi bảo em ấy về thì lại không đủ can đảm về, vị em sợ bây giờ về mà mái ấm gia đình biết em đi làm việc như cố này thì có gật đầu được không? người ta trả đến em một tháng chỉ 3 triệu vnd mà buộc lòng em nên làm. Tiền tìm kiếm được gửi về cho cha mẹ thì em bảo sẽ là tiền đi bán sản phẩm ở bên Trung Quốc. Em ấy bị nhà rất dã man. Em ấy bảo bây chừ em có thể về với chị cơ mà em không biết đối mặt thế làm sao với gia đình, tín đồ thân”.

Vì mại dâm ko được điều khoản công nhận vì vậy bán dâm là phạm pháp. Cũng chính vì thế, khi bị bạo lực, đánh đập, quỵt tiền, tình dục tập thể, chống bức… các nàng không dám báo với công an. “Chẳng lẽ bản thân lại đi báo với công an, bảo tôi làm nghề mại dâm à? ko nói được cùng với ai. Mình còn chưa kịp nói công an đang bắt mình rồi” – một thiếu phụ bán dâm, 28 tuổi, chia sẻ.

Vậy mỗi một khi bị bạo lực, bị tạo tổn thương, các cô gái phụ cô bé này mong muốn điều gì? Chị T nói: “Tôi rất ước muốn có nơi an toàn như số đông nhà tạm bợ lánh để khi bà mẹ bị đấm đá bạo lực thì có nơi trú ẩn an toàn, trấn tĩnh. Shop chúng tôi bị đánh rất có thể khóc một trận tơi tả nhưng sau đó thấy thanh thanh hơn. Còn bây giờ, trường hợp bị tấn công thì trốn vào góc khuất và không dám nói với ai”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *